Vừa mới rồi Trần Dương vào phòng cũng không nghĩ đến việc khóa cửa, nói gì thì nói gia đình cũng đã biết chuyện của cậu và Chu Lập, đều là người lớn với nhau đương nhiên sẽ ý thức được chuyện trước lúc vào sẽ gọi lớn hoặc gõ cửa. Chỉ có điều một đứa nhỏ 6 tuổi lại không hề biết được phép lịch sự tối thiểu này, Dung Nham vô cùng phấn khích khi nghe tin cậu của mình về, ngay lập tức chạy đi tìm cậu nói chuyện.
Trần Dương nghe thấy có tiếng gọi liền giật mình vội đẩy Chu Lập ra rồi ngồi dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như muốn nhỏ máu, ấp úng nhìn Dung Nham:
"Quỷ nghịch ngợm không phải đến trường sao?"
Dung Nham đứng ở cửa nhìn chằm chằm Chu Lập, nhìn một lúc mới tiến về phía của Trần Dương:
"Con được nghỉ tết rồi, chú này là ai vậy cậu?"
Trần Dương có điểm xấu hổ khi bị một đứa nhỏ bắt gặp chuyện vừa mới rồi, nhưng xét cho cùng Dung Nham cũng chỉ là một đứa nhỏ thôi, căn bản là không hiểu được chuyện gì đâu:
"Chú ấy tên Chu Lập, con chào hỏi đi"
Dung Nham là một đứa nhỏ lễ phép, cậu bé hướng Chu Lập khoanh tay cúi đầu dõng dạc nói:
"Chào chú"
Chu Lập ừ một tiếng, không phải là hắn không thích đứa nhỏ này mà là hắn vốn dĩ vẫn kiệm lời như vậy. Dung Nham nhảy lên đùi của Trần Dương ngồi rồi hỏi cậu:
"Hai người vừa rồi mới hôn nhau sao?"
Trần Dương bất ngờ hả một tiếng, Dung Nham ngây ngô nói tiếp:
"Là người yêu ạ?"
Trần Dương ngây người, tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giao-tranh-ra/571594/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.