Edit: Hồ ly lông xù
''...Chị, chị đang tìm cái này sao?''
Giọng Phương Trình đột nhiên vang lên phía sau lưng.
Dịch Tiêu nhanh chóng đứng dậy xoay người lại, cả người lùi lại dựa vào mép bàn làm chỗ dựa.
Nụ cười Phương Trình cực kì méo mó. Hắn nhếch miệng cười toe toét để lộ ra đầy đủ mười sáu cái răng, tựa như nụ cười của chú hề khiến người ta nổi da gà, ánh mắt lạnh lẽo không hề có độ cong, có thể nói đây chính là ví dụ điển hình cho câu ngoài cười nhưng trong không cười.
Trên tay trái của hắn đang xách một cái túi nilon màu trắng, nhìn xuyên qua lớp màu trắng đục của cái túi, Dịch Tiêu loáng thoáng nhìn thấy được cánh tay cùng chân của con người.
Bên tay phải của hắn cầm một con dao làm bếp, lưỡi dao đã bị rỉ sét, trông không giống công cụ gây án.
Trong báo cáo khám nghiệm tử thi của bốn nạn nhân, các bác sĩ pháp y đều đồng loạt cho rằng tên tội phạm đã sử dụng phương pháp cắt thô bạo và chủ yếu là dùng bằng dao, từ về cắt trên bề mặt vết thương, con dao làm bếp mà trước đây mọi người vẫn hay dùng chính là công cụ gây án.
Ánh mắt Dịch Tiêu nhìn chằm chằm vào con dao làm bếp đó.
Phương Trình chớp mắt mấy cái, chìa cánh tay trái đang xách túi nilon lên, hỏi: ''...Không phải tìm cái này à. Chị, chị thích con dao này sao?''
''Chị, chị vẫn chưa trả lời em.''
Phương Trình vừa nói vừa giơ tay phải lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giao-nop-pham-nhan-len-quoc-gia/429096/chuong-39.html