Edit: hồ ly lông xù
Tiếng la hét chói tai như muốn xé rách màn đêm. Ánh sáng từ đèn pin chiếu thẳng vào mắt khiến ông ta có cảm giác hàng nghìn mũi kim đâm thẳng vào tim, không còn sức lực để phản kháng, ông ta chỉ có thể nhắm chặt hai mắt, nằm sấp dưới đất, miệng lẩm bẩm câu chửi bới gì đó nghe không hiểu.
Dịch Tiêu nắm chặt cổ tay đối phương, cô bẻ tay ông ta về phía sau rồi ghì chặt vào cột sống lưng phòng ngừa ông ta giãy thoát, sau đó tách hai chân ông ta thành một góc chín mươi độ khiến cho ông ta hoàn toàn mất khả năng chống cự.
Giọng ông ta không lớn, nhưng giữa đêm khuya yên tĩnh lại đặc biệt vang dội. Chỉ một lát sau, ánh đèn bên phía nhà chủ nhà sáng lên, bà chủ nhà cầm đèn thò đầu qua khe cửa nhìn trộm, thấy Dịch Tiêu đang ấn một người đàn ông to lớn xuống đất, còn người đàn ông vẫn lớn tiếng chửi bới.
Bà chủ nhà không kịp nghĩ nhiều, vội vã hỏi thăm: ''Phương tiểu thư, cô không sao chứ!''
''Tôi không sao. Mới vừa rồi người đàn ông này lén lút trèo lên cửa sổ phòng tôi, tôi đã báo cảnh sát rồi.''
''Hơn nửa đêm còn gặp biến thái trời ạ?!''
Bà chủ nhà vừa nói vừa vội vàng chạy tới, bà mới bước được vài bước thì nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông đang gào thét trên mặt đất, ánh mắt sững sờ, những lời định nói ra đều mắc kẹt trong cổ họng.
Dịch Tiêu mím môi, đưa tầm mắt nhìn theo ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giao-nop-pham-nhan-len-quoc-gia/429087/chuong-30.html