Đặng Thúy Bình bị áp giải tới phòng thẩm vấn, hai viên cảnh sát phụ trách thẩm vấn cùng đi theo vào bên trong.
Sau đó, Dương Phương, Lý Hà, và Tiền Hiểu lần lượt bị đưa về cục cảnh sát.
Bạch Tử Dục đứng trước cửa tòa nhà chính của cục cảnh sát, nhìn từng người từng người trong nhóm chị em bước xuống xe, trong mắt hắn xẹt qua một tia cảm xúc khó nói.
Dịch Tiêu nghiêng đầu nhìn hắn, đề nghị: ''Bạch tiên sinh, cậu vào trong nghỉ ngơi trước đi.''
''Không.'' Bạch Tử Dục cao ngạo ngẩng đầu, ''Tôi muốn gặp bọn họ.''
Dịch Tiêu không nói gì, ngầm đồng ý cho hắn đứng ở nơi này.
Dương Phương, Tiền Hiểu, Triệu Mỹ, ba người lần lượt theo thứ tự bị áp giải vào trong cục, sau khi xuống xe, ba người nhìn thấy Bạch Tử Dục đứng đó như một bóng ma, dọa bọn họ thét chói tai, liên tục lùi về phía sau.
Vậy là Bạch Tử Dục vẫn còn sống...!
Trong một khoảnh khắc, Dương Phương còn cho rằng phía bên cục cảnh sát tìm người đóng giả thành Bạch Tử Dục, để hù dọa bọn họ.
Cho đến khi bà bước lên trên bậc thềm, đi ngang qua Bạch Tử Dục, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền vào tai trái ——
''Cảm ơn ngài.''
Trái tim Dương Phương chợt nảy lên, bà nghiêng đầu, đôi môi không ngừng run rẩy.
''Nhờ phúc của ngài, cho nên tôi vẫn còn sống.''
Dương Phương hít một hơi thật sâu, mắt trợn trừng, hỏi đi hỏi lại:
''Bạch Tử Dục... Bạch Tử Dục... Sao mày còn sống? Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giao-nop-pham-nhan-len-quoc-gia/3286675/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.