Ngày hôm đó, ông ta đứng trước cửa hàng rất lâu.
Cứ đứng ngây người nhìn những vị khách ra vào, nhìn ta tán gẫu đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với người khác.
Có vị khách khẽ hỏi ta, “Người đứng ở cửa kia là ai vậy?”
“Đã đứng cả ngày rồi, như thần giữ cửa ấy.”
Ta cúi đầu cười nhẹ, “Không quen, có lẽ ông ta cũng muốn đến mua đồ của nhà ta.”
Ta không cố ý hạ thấp giọng.
Thẩm Cố đứng cách đó không xa, tự nhiên đều nghe thấy hết.
Cơ thể ông ta chao đảo, cuối cùng hồn xiêu phách lạc rời đi.
Ta cũng không bận tâm đến những điều này.
Bởi vì cuộc sống của bọn ta, vốn dĩ không nên có bất kỳ sự giao thoa nào nữa.
Cho nên, khi Tần Hi Khả tìm đến ta, ta có hơi ngạc nhiên.
Nói thật, đây là lần đầu tiên ta gặp bà ta sau khi đã hòa ly.
Mặc dù ta đã nghe nói về bà ta vô số lần từ miệng người khác.
“Lần này là ta đã nhìn nhầm người rồi.”
—
“Năm đó sau khi đến thanh lâu, ta cảm thấy cả cuộc đời mình đã kết thúc.”
“Ta muốn chết, nhưng ta không chết được.”
“Trong lúc ta tuyệt vọng nhất, chính Thẩm Cố đã cứu ta ra.”
“Ta coi ông ta là một tia sáng trong cuộc đời mình, yêu ông ta không thể dứt ra được.”
“Nhưng bây giờ ta khó khăn lắm mới gả được cho ông ta, ông ta lại muốn hưu ta.”
Tần Hi Khả tự than vãn, lời nói đầy oán hận đối với Thẩm Cố.
“Những năm này ta chưa từng thay đổi.”
“Nhưng những khuyết điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-lam-tan-35-nam-troi/5212389/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.