Bản thân ta bên này cũng đang bận bịu sứt đầu mẻ trán, không còn tinh lực để xen vào chuyện của hắn nữa, mà chuyện này nói trắng ra thì hắn cũng không mất mát gì. Ta tìm tiểu Trúc lấy một bộ quần áo của cung tỳ để chuẩn bị trở lại tìm Chu Cẩn, Sở Tĩnh Vận nhìn sắc trời đã tối đi, hỏi ta có muốn ở lại ăn một bữa cơm nghỉ ngơi một đêm rồi mới đi hay không, ta lắc đầu, len vào trong bóng đêm yên lặng không tiếng động tới tiểu viện của Chu Cẩn.
Ta chân trước vừa tiến vào thì chân sau đã thấy Chu Cẩn, hắn nhìn trang phục của ta có hơi sửng sốt. Ta chỉ chỉ vào cổ họng của mình rồi khoát tay chui vào phòng tắm kiểm tra, còn may nơi này đã được thu thập sạch sẽ, quần áo và bội đao của ta vẫn nguyên vẹn đặt trên ghế. Thay chế phục Chu Cẩn mới chuẩn bị cho ta, ta mang theo đao trở về phòng ngủ. Bên bàn ăn của Chu Cẩn có một tô mỳ, thấy ta tiến tới thì lấy thêm một bát từ trong giỏ ra cho ta.
“Cổ họng của ngươi thế nào?”
Ta ngồi xuống rồi cầm bút lên viết vội hai dòng, sau đó bắt đầu lang thôn hổ yết mà ăn mì, một ngày này đói chết ta rồi. Chu Cẩn nhìn mấy chữ trên giấy cau mày.
“Hiền vương bị người ta hạ thuốc, ngươi hoài nghi là Đức phi và Trần Uyển Quân làm?”
Đâu chỉ hoài nghi, gần như là có thể khẳng định rồi. Cái đồ chơi Lãnh Túy hương này mặc dù dược hiệu mạnh nhưng tính khả dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-mot-vi-cong-tu-ta-khong-thich/1168138/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.