Ngày hôm sau ta tỉnh lại bởi cảm thấy không khí trong phòng lạ lẫm, ta mặt đầy cảnh giác mà bật dậy, vừa vặn đối mặt với Sở Tĩnh Vân mới rời giường, cách nửa căn phòng mà nhìn nhau, cả hai trầm mặc nửa ngày, hắn mở miệng trước:
“Nàng đọc cả một đêm?”
“Cũng không hẳn, hôm qua ta cũng rất mệt, không nhớ đã ngủ quên lúc nào.”
“... Lần sau, nhớ cầm theo cái gối đầu.” Nhìn thấy ta đang cau mày xoa cổ, Sở Tĩnh Vân tốt bụng nhắc nhở.
“Đã biết.”
Chỗ tốt khi cùng người thông minh ở chung chính là, không cần chuyện gì cũng nói mới có thể hiểu được ý tứ của đối phương.
Thoải mái!
Tối ngày thứ hai, Sở Tĩnh Vân giúp ta trải chăn đệm bên cạnh bàn, còn chuẩn bị trà trái cây và bánh đậu đỏ. Lần này đã có gối đầu, đệm cũng rất dày.
“Đi ngủ sớm một chút, đừng đọc quá muộn.” Hắn còn cười ôn hòa quan tâm ta một câu.
Thật là một người tốt.
Đáng tiếc. Hắn không thích ta. Ta cũng không thích hắn.
Nhưng những việc này cũng không quá quan trọng. Dù sao Sở Tĩnh Vận dung mạo đẹp, tinh cách lại dịu dàng, vừa có quyền vừa có tiền. Gả cũng đã gả rồi.
Buổi sáng ngày thứ ba là ngày lại mặt, buổi chiều thì phải vào cung dự gia yến.
Ta lại phải dậy sớm trang điểm, ngồi trước gương liên tục ngáp, lúc ngồi ở trên xe ngựa liền chọn một góc ngủ gật. Sau khi Sở Tĩnh Vân đánh thức ta, mặt mũi ta uể oải, tinh thần sa sút theo hắn xuống xe, tiện thể đặt tay lên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-mot-vi-cong-tu-ta-khong-thich/1168122/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.