Hoàng hậu thấy ta không có việc gì nên yên tâm rời đi, ta cầm cái muỗng trong tay không nhịn được ha ha cười ngây ngô hai tiếng, Sở Tĩnh Vận đặt đĩa bánh hoa sen đến trong tầm tay ta, từ trên cao nhìn xuống nhìn ta.
“Nàng rất thích mẫu hậu sao?”
“Hoàng hậu xinh đẹp như vậy ai mà không thích chứ?”
Ta cũng tự đút cho mình một miếng dưa hấu, Sở Tĩnh Vận đột nhiên cúi đầu xuống, đôi mắt đào hoa dập dềnh sóng nước trở nên thâm trầm.
“Ta đối xử tốt với nàng không?”
“Tốt!”
Ta nhét dưa hấu vào trong miệng.
“Tốt như thế nào?”
“Ừm… Cùng ta đi dạo phố, mua thoại bản cho ta, dẫn ta đi ăn đồ ăn ngon.”
Ta nhai nhai nhai, nuốt xuống rồi lại ăn một miếng nữa.
“Còn gì nữa không?”
“Chàng tốt bụng tính tình tốt, những lúc dẫn đi ra ngoài cực kỳ có thể diện!”
Ta nhai nhai nhai, nuốt xuống rồi lại ăn một miếng nữa.
“Còn gì nữa không?”
“Hả? Những thứ này vẫn chưa đủ sao? Còn có gì nữa?” .
Ta nhai nhai nhai.
“Một đêm bảy lần trong trùng lặp.”
Nuốt… Khụ khụ khụ, miếng dưa này suýt chút nữa đã khiến ta bị sắc chết, ta che miệng lại ho khan dữ dội, vẻ mặt hoảng sợ nhìn hắn.
Hiền vương điện hạ, ngài hãy nghe ta giải thích!
*
Sở Tĩnh Vận nhẹ nhàng giúp ta vỗ vỗ lưng để thông khí, ta khó khăn lắm mới có thể hoà hoãn lại, hắn mỉm cười tủm tỉm hỏi ta: “Sao nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-cong-tu-ma-ta-khong-thich/3406636/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.