*
Đúng lúc ta đang khóc không ra nước mắt, lại có người đến thỉnh an Hoàng Hậu, ta cảm kích nhìn về phía cửa, muốn biết vị thần tiên tỷ tỷ nào đến cứu ta ra khỏi nước sôi lửa bỏng.
Người đi vào là Đức phi và chất nữ của nàng, khác với Hoàng Hậu dịu dàng hiền thục đẹp như Bồ Tát. Đức phi là loại mỹ nữ quyến rũ nóng bỏng, đôi môi đỏ rực mày rậm mắt to, nhưng không có chút tục khí nào, ngược lại vô cùng quý khí.
Nữ hài nhi bên cạnh nàng, nhìn qua xấp xỉ tuổi ta, ăn mặc áo váy màu hồng nhạt sát ngực, tóc dài búi thành đuôi ngựa điểm thêm mấy đóa hoa trang nhã. Bộ dáng vốn thanh lệ xuất trần, trang điểm như vậy càng giống bông hoa không nhiễm bụi trần.
“Thần nữ Trần Uyển Uyển thỉnh an Hoàng Hậu nương nương.”
Ta chỉ nhẹ nhàng đảo mắt qua nhìn rồi xoay trở lại, thì ra đây là đích nữ của Trần gia, bị Sở Tĩnh Uyên và Thái tử yêu nhưng không lấy được. Xác thật gánh nổi thân phận nữ chính trong câu chuyện tam giác ngược luyến.
Nhưng……
“Vốn dĩ ra đây tránh nóng giải trí, không cần giữ lễ tiết.”
Hoàng Hậu lại khôi phục thái độ hiền lành nhưng xa cách thường ngày. Đức phi và Trần Uyển Quân cũng nhập tòa, ngồi vào bên cạnh chiếc bàn lùn. Ta nhìn chằm chằm vào Trần Uyển Quân, hình như nàng cảm giác được nên cũng quay đầu nhìn ta.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trần Uyển Quân rũ mắt hướng ta mỉm cười nhẹ nhàng, ta nheo mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-cong-tu-ma-ta-khong-thich/3406629/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.