Minh Khinh Khinh ở dưới lầu không tìm thấy bóng dáng Tiểu Phó thì có chút kỳ lạ. Trước đây dù cô có về muộn thế nào, cậu cũng đứng ở huyền quan háo hức chờ cô. 
Ngược lại là Béo Béo vừa mới tỉnh giấc, đang ngáp ngắn ngáp dài bước xuống cầu thang. 
Minh Khinh Khinh bỏ túi xách xuống, cởi khăn quàng cổ rồi đi thẳng lên lầu bốn. 
Cô gõ cửa phòng của Tiểu Phó: “Có ở đó không?” 
Bên trong không có bất kỳ động tĩnh gì. 
Minh Khinh Khinh lại gõ thêm hai tiếng. 
Cửa phòng vẫn tiếp tục đóng chặt. 
Nhưng Minh Khinh Khinh có chìa khóa của tất cả các phòng trong biệt thự, cô vội vàng đi lấy chìa khóa tới mở cửa phòng. 
Vừa mở cửa ra đã thấy trên giường gồ lên một đống, còn không ngừng run rẩy. 
Minh Khinh Khinh nhất thời hoảng hốt, dựng đứng cả tóc tai, suýt chút nữa còn tưởng rằng trong nhà mình lại có quái vật nào đó chui vào. 
Một giây sau, cô bình tĩnh lại, bước tới vén chiếc chăn bông lên. 
Tiểu zombie bị buộc phải lộ đầu. 
Tiểu Phó vừa nhìn thấy cô, lập tức chột dạ cụp mắt xuống, ngón tay nhợt nhạt bất an nắm chặt chăn bông: “Cô, cô về rồi.” 
Những lời Minh Khinh Khinh định giáo huấn cậu lên tới bên miệng lại nuốt xuống, cô để ý thấy thân thể của Tiểu zombie có triệu chứng khá bất thường. 
Phần lông mi và ấn đường của cậu như đang đóng một tầng băng lạnh, môi trắng bệch hơn bình thường, tròng mắt cũng chuyển sang màu xanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-duong-thanh-mot-tieu-zombie-ba-dao/2461308/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.