“Tổ có thể đưa ra nguyện vọng ngay bây giờ không?” Tiểu Phó cầm tờ giấy note, ngước đôi mắt xanh xám lên nhìn Minh Khinh Khinh.
Ánh đèn đầu giường phản chiếu lên làn da tái nhợt và đôi đồng tử xinh đẹp của cậu. Trong mắt cậu như đang có một ngọn lửa phập phồng rực cháy.
Mí mắt của Minh Khinh Khinh khẽ giật giật, nói: “Cơ hội này rất là quý giá, cậu suy nghĩ cho thật kỹ rồi ——
Chưa kịp nói xong, Tiểu Phó đã dùng hai tay ấn tấm giấy note vào trái tim, lắp ba lắp bắp nói ra nguyện vọng của mình: “Vậy, vậy tối nay tổ có thể ngủ ở đây không?”
Cậu duỗi một ngón tay chỉ chỉ mặt sàn bên cạnh giường Minh Khinh Khinh.
Cậu không biết liệu mình có thể sống sót qua thời kỳ mẫn cảm này không, nếu không thể sống sót, cậu hy vọng khoảng thời gian còn lại trên Trái đất sẽ dành tất cả cho Minh Khinh Khinh.
Minh Khinh Khinh nhìn sàn nhà lạnh lẽo: “Chỉ vậy thôi ư? Cậu không muốn thứ gì đó lấp lánh ánh vàng sao?”
Minh Khinh Khinh không rõ Tiểu Phó thuộc chủng tộc gì, nhưng trong một số câu chuyện thần thoại, những sinh vật khác với con người chẳng hạn như ác long, ma cà rồng, bộ lạc dưới đáy hang động, vv.. đều có một sự si mê vàng vô tận.
Cô còn định nhân cơ hội này chuẩn bị cho Tiểu Phó vài món quà, kỷ niệm ngày cậu được ‘Thu nhận vào nhà một tháng’, tặng cậu hai thỏi vàng nhỏ hay gì đó, giống như mỗi năm đến ngày kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-duong-thanh-mot-tieu-zombie-ba-dao/2461304/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.