Ngày hôm sau, lịch trình của Minh Khinh Khinh được trống một ngày, vừa sáng sớm là cô đã rời giường. Tiểu Chu xách theo bữa sáng chạy qua, đợi Minh Khinh Khinh ăn sáng xong, anh ấy xuống gara lái xe ra ngoài, Minh Khinh Khinh mang theo Đản Đản xuống lầu. Hôm nay trời nắng đẹp, Minh Khinh Khinh định đưa con chó Golden đi tiêm phòng.
“Mấy chuyện vặt vãnh này để anh làm là được rồi. Em đến bệnh viện thú cưng chắc chắn sẽ bị vây quanh cho xem.” Trong lúc lùi xe, Tiểu Chu liếc nhìn chiếc nón vành tròn và cặp kính mát màu đen của Minh Khinh Khinh, có thể nói là ‘vũ trang đầy đủ’.
Nhưng cho dù có dùng khẩu trang hay kính râm để che kín khuôn mặt, thì chiếc cằm trắng nõn và cái gáy xinh đẹp, cùng dáng người cao gầy của cô vẫn rất hút mắt.
Không cần nhìn mặt cũng biết cô là một đại mỹ nhân với khí chất cao ngạo, bất cứ ai cũng muốn nhìn lại vài lần.
Minh Khinh Khinh đang ngồi xổm trên mặt đất, kiên nhẫn gỡ cỏ dính trên móng chân con chó, không quan tâm nói: “Vây lại nhìn thì cứ để họ nhìn đi, đưa chó đi tiêm phòng chứ đâu phải làm chuyện thiên thương hại lý gì? Chẳng lẽ sao nữ thì không thể nuôi thú cưng? Sao vậy, hay là anh có hẹn với vị kia nhà anh?”
Tiểu Chu cười nói: “Làm gì có. Mà cho dù có đi nữa thì chuyện của một trợ lý như anh cũng đâu quan trọng bằng chuyện của bà chủ em đây? Chỉ là cảm giác gần đây em tốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-duong-thanh-mot-tieu-zombie-ba-dao/2461281/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.