Thương Chi đặt bốn tiểu thú nhân trên sô pha dựa theo kích thước cơ thể xếp hàng của bọn họ, trước mặt mỗi người đặt một ly sữa ấm áp, đây chính là dùng nước linh dịch ngâm, mùi sữa này nếu xưng thứ hai thì không có sữa dám xưng thứ nhất.
Lo lắng bọn họ không dễ uống, nàng còn thân mật đặt ống hút.
"Nếu như tôi nói các ngươi hiểu rõ liền gật đầu, không rõ liền lắc đầu, có hiểu hay không?"
Con sóc nhỏ gật đầu trước, ba tiểu thú nhân còn lại cũng hậu tri hậu giác mà gật đầu.
Thương Chi rất hài lòng, tiếp tục nói chuyện phiếm, "Bởi vì tôi vẫn cho rằng các cậu là động vật nhỏ, cho nên không có chuẩn bị phòng của các cậu, giường có thể phải ngày mai mới có thể đến, hôm nay liền ủy khuất các cậu nghỉ ngơi một đêm trong phòng khách được không?"
Bốn con nhỏ đồng loạt gật đầu, Thương Chi càng hài lòng, không phải hài tử hư, đều là một ít hài tử ngoan ngoãn.
"Chờ các cậu nghỉ ngơi một đoạn thời gian là có thể nói chuyện, hiện tại tôi cũng không biết tên của các cậu, cho nên ta tạm thời gọi hình thú của các cậu có được không?"
Đồng loạt gật đầu.
Thương Chi bẻ ngón tay, đem tất cả những gì có thể nghĩ đến đều nói với bọn họ, cuối cùng lại thêm một câu, "Các cậu đừng sợ, tôi sẽ chiếu cố các cậu thật tốt."
Ai bảo cô nhặt được bọn họ trên hành tinh của mình chứ? Mặc kệ bọn họ đến như thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-duoc-ke-thua-mot-hanh-tinh/2574117/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.