"50 đồng một xiên, đồ nướng, lẩu, thịt bò, thịt dê, hải sản.. Cái gì cũng có, Quán ăn tự phục vụ Đại Vị Vương xin kính chào quý khách."
Nguyễn Đồ bất mãn: "Không phải chứ, mới kiếm chút tiền lời từ phí bịt miệng, sao chúng ta lại ăn cái này?"
Giang Khả Nhạc rót một ly coca: "Hiện tại không tranh thủ, đợi Tam Niên đến, lúc đó cái gì cũng không có"
Nguyễn Đồ nhếch mép: "Đừng giả vờ giả vịt, chúng ta không phải đã sớm tham ô thành thói rồi sao?"
Giang Khả Nhạc biểu tình nghiêm chỉnh nhanh chóng biến thành bất lực: "Tiền phòng tháng này tôi còn chưa trả.."
Nguyễn Đồ cũng thở dài: "Tháng sau tui cũng phải nộp tiền phòng.."
Hai người mặt đối mặt, đồng loạt thở dài.
Nguyễn Đồ kẹp miếng thịt bò, bỏ lên vỉ nướng trên bàn, trong tiếng xèo xèo của thịt nướng, y lên tiếng: "Cậu nói coi, cậu thân đầy bản lĩnh, sao còn phải chui rúc trong cái công ty nhỏ xíu đó làm nhân viên văn phòng chứ?"
Giang Khả Nhạc nhấp một ngụm coca, chậm rãi nói: "Bỏi vì.. Tôi là người nha!"
Nguyễn Đồ nghĩ nghĩ một hồi: "Ý cậu là, cậu muốn làm người bình thường?"
"Không" Giang Khả Nhạc dựng ngón trỏ lên, lắc qua lắc lại biểu lộ sự phản đối, "Bởi vì tôi là người, cho nên cần ăn cơm"
"Mấy công việc này thì giúp ích được gì? Đại đa số mọi người đều theo chủ nghĩa duy vật, lần trước trừ tà cho người ta còn bị nói là thần côn, nói muốn gãy lưỡi mới thu được 500 đồng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-vat-li-hang-yeu-tru-ma/2683825/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.