Trong phòng hoàn toàn lâm vào yên tĩnh. Màn cửa đông đưa sàn sạt. Một đạo thân ảnh từ xó xỉnh bên trong nhảy lên nhưng chỉ xuất hiện trong nháy mắt liền biến mất không thấy tăm hơi.
Trần tiên sinh thở phào nhẹ nhõm: "Thì ra là mèo".
Lời còn chưa dứt chỉ thấy lão đạo râu bạc trong miệng phát ra âm thanh thê lương, khuôn mặt vặn vẹo hiện lên vẻ sợ hãi, hoàn toàn không có bộ dáng ổn trọng nãy giờ.
Lão ôm ngực, sắc mặt trắng bệch giống như không thở nổi.
Trần tiên sinh lo lắng hỏi: "Đạo trưởng ngài làm sao thế?"
Lão đạo râu bạc há miệng lớn nhưng không thể nói ra được lời nào. Trận âm phong vừa rồi thổi qua cặp mắt của lão. Lão không ngừng dụi dụi mắt, vừa thả tay xuống liền nhìn thấy một cái đầu người.
Kế đó, cái đầu với mặt mũi tràn đầy máu tươi, óc giống như tàu hủ rơi trên đất lộ ra một nụ cười thân thiết với lão.
Chỉ là với dáng vẻ này của nó thì cười kiểu gì cũng không nhìn ra được sự thân thiện ngược lại trông vô cùng khủng bố.
Lão đạo râu bạc ngày bình thường dựa vào bộ dáng tiên phong đạo cốt giả danh lừa bịp nhưng lão lại không phải là kẻ mê tính. Xưa nay không tin tưởng có quỷ thần nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy thì hoa ngôn xảo ngữ bình thường đều không nhả ra được, chỉ có thể phát ra những tiếng a a, nếp nhăn trên mặt co lại thành đoàn.
Con quỷ nửa đầu sờ cái đầu còn nguyên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-vat-li-hang-yeu-tru-ma/2683809/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.