... À há.
Hôm nay bà đây sẽ cho hắn biết tận tường.
Trong lòng ta cười gian xảo, nhưng bề ngoài vẫn dịu dàng quyến rũ.
"Nếu Hoàng thượng tò mò, thần thiếp xin bêu xấu."
Hắn gật đầu, trong mắt lộ ra sự tò mò hiếu học.
"Hoàng thượng có biết phân số không?"
Hắn lắc đầu: "Có nghe qua, nhưng Đế sư chưa từng dạy."
Cũng phải, Hoàng đế chắc không cần học những thứ này.
Trên đĩa bên cạnh có bốn miếng bánh dứa tinh xảo, ta cầm lên một miếng, bẻ đôi ra đặt lại, chỉ vào một nửa: "Nếu coi một miếng bánh dứa là một, thì đây là một phần hai."
"Ồ." Hắn dường như hiểu rất nhanh.
"Nếu lấy cả đĩa bánh dứa làm một, thì đây là một phần tám."
"Ừm."
"Đơn vị một là khái niệm quan trọng nhất trong phân số, không có đơn vị một thì phân số không thể cụ thể."
"Ồ ồ." Hắn nghe rất nghiêm túc.
"Một nửa của một miếng bánh dứa là 1/2, một nửa của một nửa là 1/4, lại chia đôi nữa, sẽ là 1/8..." Ta vừa bẻ bánh dứa, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m vụn bánh trên tay, khóe mắt lóe lên tia quỷ quyệt: "Xin Hoàng thượng đoán xem, 1/2 + 1/4 + 1/8 cứ cộng tiếp như vậy, kết quả này có giới hạn không?"
Hắn chớp chớp mắt.
...
Tóm lại, khi Hoàng thượng bắt đầu tự nghiền ngẫm tổng của cấp số nhân, đã qua canh ba. Ta buồn ngủ muốn chết, gục trên bàn muốn ngủ mà không dám ngủ.
"Nàng ngủ một lát đi." Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-toan-hoc-tranh-sung-o-hau-cung/3719424/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.