*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Gà
Qua ngày mồng tám tháng chạp tuyết rơi dày đặc, thời tiết càng lạnh hơn, trên đường rất ít người đi lại, Lạc Anh mở cửa sớm vẫn không thấy được mấy người.
Như người ta thường nói, tuyết rơi trời không lạnh, tuyết ngưng trời mới lạnh. Nhiệt độ hôm nay giảm tới mười độ, nếu gội đầu mà chưa lau khô thì chỉ trong chốc lát tóc đã kết vụn băng.
Lạc Anh mới dựng biển hiệu được một tháng, quán ăn đã thu hút được chút nhân khí.
Chẳng thể khác được, thật sự ăn quá ngon!
Chả là trong túi không có nhiều tiền, hơn nữa bản thân Lạc Anh còn chưa quen thuộc hết các nguyên liệu nấu ăn, gia vị hương liệu và thói quen ăn uống của người hiện đại nên cả tháng cô chỉ làm mì phở là chủ yếu, cho tới bây giờ, hàng xóm xung quanh tự xem đây là một tiệm bán đồ ăn sáng!
Đại khái như bánh bao nóng hổi, súp hoành thánh, tiểu long bao, bánh bao chiên, sủi cảo và mì nước cô đều làm.
Một mặt đây là đồ ăn đáp ứng khẩu vị của đại chúng, mặt khác bột mì không quá đắt, nếu dùng những loại nguyên liệu đắt tiền mà không ai đến ăn chẳng phải lãng phí một cách vô ích hay sao? Giá cả là một vấn đề rất quan trọng, bây giờ trong túi Lạc Anh rỗng tuếch chỉ đành ứng phó tạm thời một chút, kiếm ít tiền chữa cháy sau.
Bữa sáng trong quán Lạc Anh đắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/453068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.