"A Chiêu?" Yến Tư Diệu khó hiểu nhìn cậu.
Nam Kiều cũng cau mày, trêu chọc: "Sao thế? Ngay cả chức Thập Điện Diêm Vương mà cũng chướng mắt à?"
Tả Chiêu lắc đầu: "Ta muốn được ngang hàng với A Diệu."
Yến Tư Diệu không hiểu: "Vậy sau này ngươi làm Chuyển Luân Vương, ta qua chỗ ngươi làm Quỷ sai là được rồi."
Thế nhưng, Tả Chiêu chỉ nhẹ nhàng lắc đầu mà không giải thích gì thêm, rõ ràng đã quyết.
Cái gọi là "ngang hàng" của cậu, không phải là khoảng cách về mặt vật lý.
Mà là sự chênh lệch về thân phận và địa vị.
Nếu thân phận hai người cách biệt quá lớn, dù cho ngày ngày ở cạnh nhau, cũng khó tránh khỏi việc ngày càng xa cách.
Mà Tả Chiêu vốn không có tham vọng công danh sự nghiệp gì. Chỉ cần có thể tiếp tục trảm yêu trừ ma, và được ở bên Yến Tư Diệu, như vậy là đủ rồi.
Nếu để Nam Phong biết được suy nghĩ này của Tả Chiêu, nhất định sẽ chép miệng một câu: Ai mà ngờ được, một kẻ mặt lạnh như tiền, nhìn thì ngầu lòi thế thôi chứ hóa ra lại là một tên lụy tình. Yến Tư Diệu nhìn bộ dạng của cậu, biết là không thể khuyên được nữa: "Thôi được rồi. Sau này có hối hận thì cũng đừng có trách ta đấy nhé." Nửa câu sau của hắn đương nhiên là nói đùa. Yến Tư Diệu biết Tả Chiêu thật sự không màng danh lợi, quyền lực. Diêm Vương hay Quỷ sai trong mắt cậu, có lẽ cũng chỉ là những danh xưng khác nhau mà thôi. Nam Kiều ngược lại được một phen xem chuyện lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4680070/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.