Lời vừa dứt, sắc mặt của các vị Hóa Thần thiên sư hơi biến đổi.Những người khác cũng không khỏi kinh hãi.Phong Cảnh Thần này, thật to gan!May thay, trụ trì Hoằng Cát là người tính tình ôn hòa: "A di đà phật. Phong Vô Thường, nếu chúng ta nội chiến sẽ chỉ để kẻ địch thừa cơ xen vào. Hôm nay chúng ta đến đây không phải để động võ.""Chỉ có một lời, kính xin Phong Vô Thường nể mặt, cho phép lão nạp nói hết."Khí thế của Phong Cảnh Thần có phần thu lại: "Được."Hoằng Cát thở dài một tiếng: "Phong Vô Thường, nguồn gốc của Huyền Môn Công Ước là một trang lịch sử đầy đau thương.""Những người hôm nay phạm phải sai lầm lớn đều là nạn nhân, là những người đã từng trải qua thời kỳ đó. Ta hy vọng cậu có thể cân nhắc mà xử phạt khoan hồng."Lời này của ông khiến các thiên sư dưới trăm tuổi có mặt tại đây đều có chút mờ mịt.Phong Cảnh Thần cụp mắt nhìn những lão già ngoan cố kia, nhẹ nhàng lắc đầu: "Nếu ta khoan dung cho họ, thì làm sao ăn nói với những người bị hại hôm nay?"Ánh mắt hắn lạnh đi: "Nỗi đau từng phải chịu đựng, không phải là lý do để làm hại người khác một cách trắng trợn."Nói xong, Phong Cảnh Thần không thèm để tâm xem đám người kia có chấp nhận hay không.Ngón tay hắn khẽ cong.Giữa không trung, ba mươi lăm đóa Hồng Liên Nghiệp Hỏa giáng xuống, bao trùm lấy đám người kia trong nháy mắt!"A ——!!"Lần này, ngay cả những lão già cứng đầu nhất cũng đau đớn ngã xuống đất gào thét.Tiếng kêu la thảm thiết của ba mươi sáu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4680029/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.