Phong Cảnh Thần theo bản năng lao về phía võ đài.
Trận pháp vẫn đang vỡ vụn, hoàn toàn không thể chịu nổi dư chấn từ vụ nổ này!
"Không ổn rồi, mau chạy thôi!" Không biết ai đó đã hét lên.
Mà các thiên sư đâu cần ai nhắc nhở?
Lời còn chưa dứt, tất cả mọi người đã tán loạn bỏ chạy!
Ngay cả Phong Cảnh Thần cũng bị đám đông xô lùi lại vài bước.
Mọi người vừa kịp rời đi.
"Ầm!"
Toàn bộ võ đài đột nhiên nổ tung!
Tro bụi từ võ đài bay lên, trong nháy mắt đã nuốt chửng cả hiện trường, che khuất tầm nhìn của tất cả mọi người.
Phong Cảnh Thần lập tức mở ra Chân Thực Chi Nhãn.
Phía trước, bóng dáng Mộ Dung Kiều lờ mờ hiện ra, trông có vẻ không bị thương nặng.
Phong Cảnh Thần đang định lên tiếng gọi.
Thì bỗng nhiên.
Một luồng nguy hiểm chết người lặng lẽ ập đến sau lưng Phong Cảnh Thần.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn lông tóc dựng đứng, cả trí óc và cơ thể đều đang điên cuồng gào thét báo động!
Phong Cảnh Thần theo bản năng định triệu hồi Sổ Sinh Tử để hộ thân.
Ngay lúc này.
Một làn gió ấm áp ôn hòa thổi qua.
Làn gió cuốn đi tro bụi, cũng xua tan mối đe dọa như gai sau lưng ấy.
"A Ngọc." Mộ Dung Kiều bước đến trước mặt Phong Cảnh Thần.
Thấy sắc mặt Phong Cảnh Thần hơi tái đi, nụ cười trên môi hắn chợt cứng lại: "A Ngọc, huynh bị thương sao?!"
Mộ Dung Kiều vội vàng đưa tay kiểm tra khắp người Phong Cảnh Thần.
"Không có." Phong Cảnh Thần hít sâu một hơi, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4679997/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.