Phong Cảnh Thần đột ngột ngước mắt, vội vàng nắm lấy Diêm Vương Ấn đang cuống cuồng: "Đừng hoảng, có chuyện gì từ từ nói."
Nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Phong Cảnh Thần, tâm trạng của Diêm Vương Ấn cuối cùng cũng ổn định lại một chút.
Nó "phốc phốc phốc" phun ra chừng mười mảnh đồng thau vỡ, vội vã nói: "Ta đã lật tung địa phủ cả chục lần mà chỉ tìm được ngần này. Bây giờ vẫn còn thiếu mấy mảnh, làm cách nào cũng không thể ghép lại được!"
Phong Cảnh Thần bắt tay vào ghép tất cả các mảnh vỡ lại, và nhận ra đúng như lời Diêm Vương Ấn nói.
Từ những mảnh vỡ này, có thể thấy Nghiệt Cảnh Đài trước kia là một chiếc gương hình bầu dục, to bằng khoảng một tờ giấy A4, bên dưới còn có một bệ đỡ hình chữ nhật.
Nhưng bây giờ, phần viền góc của bệ đỡ đã thiếu một mảnh, phần hoa văn trang trí ở góc dưới bên trái thiếu một mảnh, và cả mặt gương ở giữa cũng thiếu một mảnh lớn!
Phong Cảnh Thần khẽ nhíu mày: "Chắc chắn là toàn bộ địa phủ đều không có sao? Có phải chúng chỉ ở đâu đó mà không có phản hồi không?"
"Không thể nào." Diêm Vương Ấn dựa vào lòng Phong Cảnh Thần, giọng nói gấp gáp mang theo cả tiếng khóc nức nở, "Nếu chỉ là mảnh vỡ ban đầu thì khả năng triệu hồi có lẽ không mạnh."
"Nhưng bây giờ đã sắp ghép đủ rồi, những phần còn lại chỉ cần ở địa phủ thì không thể nào không tìm thấy!"
Diêm Vương Ấn hoảng loạn đến mức mất hết bình tĩnh: "Thần Thần, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4679980/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.