Hành động của Phong Cảnh Thần khựng lại. Rõ ràng, sau cánh cửa này chính là phòng của Mộ Dung Kiều. Cái kiểu bố trí này...
Diêm Vương Ấn lén lút bay tới, nghi hoặc hỏi: "Thằng nhóc này sao lại bố trí phòng ốc như có mật đạo vậy?"
Bỗng nhiên, nó căng thẳng rúc vào lòng Phong Cảnh Thần: "Thần Thần, lẽ nào hắn định nửa đêm đột kích cậu đấy?!"
Phong Cảnh Thần: "..."
Dù biết Diêm Vương Ấn đang nói đến một cuộc "đột kích" đúng nghĩa, nhưng trong hoàn cảnh này, câu nói đó nghe thế nào cũng có vẻ có ẩn ý khác.
Phong Cảnh Thần lạnh nhạt liếc Diêm Vương Ấn một cái, cuối cùng vẫn không mở cánh cửa đó ra mà quay người trở về.
Diêm Vương Ấn không hiểu: "Thần Thần, không qua xem thử sao? Chúng ta cũng đột kích lại hắn đi!"
Phong Cảnh Thần một tay tóm lấy Diêm Vương Ấn đang rục rịch: "Cậu ta bị thương, đừng làm phiền cậu ta nghỉ ngơi."
"Ồ~" Diêm Vương Ấn thấy Phong Cảnh Thần chu đáo như vậy, không khỏi làu bàu vài tiếng.
Phong Cảnh Thần cúi xuống nhìn nó: "Ngươi có vẻ có ý kiến với việc ta đối tốt với cậu ta?"
"Ta làm gì có! Ta sao lại đi nhắm vào một Thiên Sư nhỏ bé chứ! Hứ~" Diêm Vương Ấn chối đây đẩy.
Thế nhưng, cái vẻ giấu đầu hở đuôi này khiến Phong Cảnh Thần không khỏi nheo mắt nhìn nó đầy nghi ngờ.
Diêm Vương Ấn bèn hừ nhẹ một tiếng, quay mặt đi không thèm để ý đến ánh mắt của Phong Cảnh Thần.
Nó chính là ghét cái thằng nhóc kia, hừ!
Rõ ràng nó mới là Diêm Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4679962/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.