Phong Cảnh Thần nhíu mày, thu lại ánh mắt, đưa tay nắm lấy Diêm Vương Ấn: "Sao thế?"
Nghe thấy giọng nói thanh lãnh của Phong Cảnh Thần, Diêm Vương Ấn cuối cùng cũng hoàn hồn, toàn bộ cái ấn lúng túng đến cứng đờ.
Phong Cảnh Thần đầy hứng thú hỏi dồn: "Trước đây có người muốn ăn ngươi à?"
"Không có!" Diêm Vương Ấn vội vàng thề thốt chối bay chối biến, "Ta, ta là Diêm Vương Ấn! Ai dám ăn ta chứ?!"
QAQ, tuyệt đối không thể thừa nhận, nếu không sẽ bị Thần Thần moi ra thêm nhiều chuyện xấu hổ trong quá khứ, lúc đó thì mất hết cả mặt mũi! Phong Cảnh Thần thấy bộ dạng rõ ràng là có tật giật mình của nó, ánh mắt càng thêm sắc bén. Bị ánh mắt đó quét qua, Diêm Vương Ấn gần như không thể cứng miệng được nữa. QAQ, cứu, cứu mạng. Tại sao Thần Thần chỉ là một người bình thường mà ánh mắt còn đáng sợ hơn cả ác quỷ vậy! Chuyện này chẳng khoa học chút nào! Ngay lúc Diêm Vương Ấn đang run rẩy, gần như sắp không chịu nổi nữa. Phong Cảnh Thần lại thu lại ánh mắt, không vạch trần lời nói dối của người bạn nhỏ này. Hắn thong thả đi đến giường mình, lấy ra một chiếc điện thoại thông minh gần như mới từ dưới gối. Mở Wechat, gửi cho Mộ Dung Sầm một tin nhắn: "Có đó không?". Mộ Dung Sầm trả lời rất nhanh: 【Có có có! Trên tàu cao tốc mạng kém quá, không chơi game được. Chán chết đi được!】 Phong Cảnh Thần trực tiếp gọi thoại qua. Mộ Dung Sầm nhanh chóng bắt máy, đầu dây bên kia còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4679938/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.