Edit: hanna
Sau khi biến thành quỷ, Đổng Tú Hoa vô số lần hồi tưởng lại cuộc đời mình, điên cuồng muốn làm rõ rốt cuộc vì sao cô lại đi đến bước đường này.
Là không nên kết hôn với Mạnh Kiến Dân?
Hay là sau khi kết hôn không nên để cho bố cô sỉ nhục Mạnh Kiến Dân như thế?
Hoặc là ngày hôm ấy... không nên xông vào nơi gọi là phòng làm việc của Mạnh Kiến Dân?
Trên mặt nữ quỷ không có lấy một chút biểu tình nào, như thể đang kể lại chuyện của một người khác: "Trong sân Mạnh Kiến Dân xây một cái lán nhỏ, nói đó là phòng làm việc gì gì đó của gã. Sau khi xây xong thì cả ngày hắn chúi mặt vào trong đó, chuyện trong nhà một mực không quan tâm."
"Lúc đó tôi thực sự đã tuyệt vọng với gã ta rồi, muốn ly hôn, song Tiểu Phúc vẫn còn ôm ấp kỳ vọng với người bố này." Đổng Tú Hoa vươn tay xoa xoa đầu con trai, trên khuôn mặt tiểu quỷ chết trẻ cũng lạnh lùng như mẹ mình, chỉ ngắm nghía ngón tay của chính mình. "Hôm ấy, Mạnh Kiến Dân quên không khóa cửa phòng làm việc, Tiểu Phúc chạy vào tìm gã, không cẩn thận làm rớt bể một cái chén sứ đã làm xong, bị gã bắt gặp."
"Kẻ tên Mạnh Kiến Dân này tự ti lại tự phụ, nhạy cảm lại nông cạn. Từ trước đến nay gã luôn tự cho mình là một kẻ có văn hóa, không cùng địa vị với những người nông dân chân đất bán mặt cho đất bán lưng cho trời chúng tôi, luôn bày ra vẻ mặt xem thường và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-xem-boi-quet-ngang-hao-mon/777136/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.