Chương 2: Trở về hào môn, Chu gia chung quy lại vẫn cần một vị thiếu gia, thế nên...
Edit: Hanna
Triệu quản gia theo bản năng phản bác: "Không thể nào!" Song chợt nhớ tới năng lực của thiếu niên, trên trán ông bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, thành thực đi gọi điện thoại.
Điện thoại vừa mới kết nối là sắc mặt ông đã thay đổi ngay, sau khi nói một câu liền nhìn về phía Thượng Thanh với ánh mắt ngày càng cung kính. Đợi đến lúc cúp điện thoại, ông cúi đầu khom lưng nói: "Tiểu thiếu gia nói không sai, Đại thiếu gia đã qua đời ba ngày trước."
Thượng Thanh gật đầu, "Vậy xong rồi chứ, các người mau đi nhanh đi."
Triệu quản gia cười hiền lành nói: "Chuyện này, chúng tôi vẫn chưa thể đi được... Lão gia nói nhà họ Chu cần một người thiếu gia. Nếu Đại thiếu gia chết rồi thì cũng phải mang ngài về..."
Thượng Thanh kinh ngạc, "Lão gia nhà các người là cái loại người này sao?"
Sắc mặt Triệu quản gia có chút ngượng ngùng, vừa không dám nói tiếp cũng vừa không dám phản bác, chỉ có thể tự nhủ trong lòng: Ai nói không phải chứ?
Trái lại, Thượng Thanh hình như nhớ ra cái gì đó, hỏi: "Nếu Chu gia là nhà hào môn, vậy nơi ở hẳn sẽ tốt hơn nơi này đúng không?"
Triệu quản gia vừa nghe thấy có hi vọng, vội vàng đáp: "Đó là đương nhiên. Nếu ngài nguyện ý quay về, tôi sẽ đích thân trang hoàng căn phòng cùng với ngài, tuyệt đối tốt hơn căn phòng này gấp mười lần, không, hơn gấp trăm lần!"
Thượng Thanh thỏa mãn gật đầu, "Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-xem-boi-quet-ngang-hao-mon/777095/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.