Lại tới giờ đi ngủ, bây giờ Quý Hành mới biết căn phòng này cách âm tệ cỡ nào, thỉnh thoảng có tiếng đi lại và nói chuyện với ngoài cửa, mặc dù cậu không thể nghe thấy họ đang nói gì. 
   
Manh Manh nói lời chúc ngủ ngon với mọi người, rồi lăn ra ngủ gần như cùng lúc với khi cổ ngã người xuống giường. Quý Hành cầm một góc chăn bông, thầm nghĩ phó bản hình như là mùa hè, sao trời lại lạnh thế. 
   
Khi sắp ngủ thì Quý Hành chợt nhớ ra mình chưa hỏi danh tính thực sự của Mr.Mask 
   
Nhưng trên thực tế, cậu đã sinh ra một loại suy đoán phi thực tế nào đó, bản thân cậu cũng cho rằng mình điên rồi. 
   
Cậu khẽ thở dài trong bóng tối, bỗng giọng nói của người đối diện vang lên: "Đừng thất vọng, bất kể vấn đề gì chỉ cần em ngủ dậy anh đều sẽ trả lời em." 
   
"..." Anh ấy biết đọc suy nghĩ hay gì? 
   
Quý Hành nằm thẳng trên giường, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà. 
   
Lần này ngủ rất ngo giúp thể chất và tinh thần của Quý Hành trở nên thoải mái, hôm nay cậu ấy dậy muộn nhất nên có hơi ngượng ngùng, vội đứng dậy thu dọn sàn nhà cất vào tủ. Trong lòng Quý Hành thoải mái hơn bình thường, hôm nay là ngày cuối rồi. 
   
Manh Manh và những người khác có thể đang tìm kiếm manh mối một lần nữa. Quý Hành không thấy ai ở trong phòng nhưng ngay khi cậu lấy đồ ăn ra thì cửa lại mở. 
Mr.Mask đang đưa tay ra sau đầu thì dừng lại khi thấy Quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-vi-hon-phu-nam-thang/213840/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.