Khi mặt trời mọc trở lại và ánh sáng chói lọi chiếu sáng mọi ngóc ngách của thành phố, Quý Hành lại cảm thấy hoang mang. Cậu không biết cuối cùng là màn đêm đáng sợ hôm qua hay sự yên tĩnh hôm nay, cái nào là giả cái nào là thật. 
   
Tuy rằng không biết tại sao, nhưng trực giác nói cho cậu rằng lúc này ở trong phòng thì sẽ an toàn. 
 Khi một ngày nữa sắp trôi qua, Quý Hành nghe thấy tiếng động bên ngoài. 
   
Cậu nhìn theo hướng phát ra tiếng động và nhìn ra cửa sổ. Ở phía xa là một cô gái đang chạy nhanh trên bãi cỏ, cô chạy rất nhanh, vừa chạy vừa nhìn lại, phía sau cô là một cô gái mặc váy tóc dài dính bê bết máu dùng dao đuổi theo đòi chém, cô gái hoảng sợ liên tục chạy về phía trước. 
   
Quý Hành quan sát cẩn thận một lúc, mở một khe cửa sổ và ném thứ gì đó để thu hút sự chú ý của cô gái. Sau khi người kia nhìn lên, Quý Hành liền chỉ hướng cô ấy. 
   
Cô gái gửi đến ánh mắt biết ơn, sau đó tăng tốc chạy vào khu chung cư nơi Quý Hành đang ở, thang máy chắc không sử dụng được nên cô dùng cả tay và chân để leo lên lầu. Sợ người bên kia nhìn không rõ nên Quý Hành đứng ở cửa nghe động tĩnh, lúc đầu chỉ có tiếng bước chân lộn xộn, chẳng mấy chốc lại có thêm một tiếng bước chân nặng nề, cậu nhíu mày. 
   
 Khi tiếng bước chân đầu tiên tới gần, Quý Hành nhanh chóng mở cửa, xác nhận đúng là mục tiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-vi-hon-phu-nam-thang/213828/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.