Bên ngoài bức tường cung điện không có việc gì làm, Phó Bằng Lan bắt đầu kiểm tra lại đạo cụ của mình, sau đó đưa cho Quý Hành một thann đao dài dài, "cái này dùng cũng ok lắm." Còn hai tay anh vẫn trống trơn.
Quý Hành cầm thanh đao dài thử vài lần, nó không cồng kềnh và rất sắc bén, quay lại nhìn anh, "Còn anh thì sao..."
Phó Bằng Lan: "Hiện tại anh không cần. "
Quý Hành và những người khác đã đợi hơn nửa giờ, chỉ thấy ba người chơi khác đi tới, có vẻ đã bị Thuỵ Mộng dập cho rồi nên hơi chật vật. Thuỵ Mộng vì giết quá nhiều nên đã đến giai đoạn điên cuồng, toàn bộ cơ thể của cậu ta đã lớn hơn gấp đôi so với trước đây, bây giờ cậu ta là một người đàn ông mạnh mẽ cao hơn hai mét, đôi mắt của Thuỵ Mộng phát ra ánh sáng vàng, toàn bộ khuôn mặt của cậu ta đỏ ngầu.
Đây là trạng thái bạo lực của Thuỵ Mộng. Chỉ cần duỗi tay ra, cậu ta có thể trực tiếp bóp gãy cánh tay của người chơi, nhưng Quý Hành cũng nhận thấy cơ thể của Thuỵ Mộng có vẻ hơi khó chịu. Đám xương cốt trước kia đuổi theo ăn thịt người chơi nay đã đu bám lên người cậu ta, không ngừng gặm nhấm.
Hiển nhiên đám thù du là để chặn đám "ma quỷ" kia.
"Chuẩn bị chiến đấu," Phó Bằng Lan nói xong câu này thì đưa tay lên mặt nạ của mình, và nói câu sau cho Quý Hành, "Anh hy vọng em có thể hài lòng với khuôn mặt này."
"Hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-vi-hon-phu-nam-thang/1182622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.