……
Bọn họ không muốn vì hậu bối gặp chuyện ở Chẩm Kiếm Sơn mà khiến các đại năng hộ đạo của hai bên phải ra tay.
Chuyện như vậy ngày thường xem náo nhiệt thì được, nhưng nếu náo nhiệt rơi vào đầu mình thì lại chẳng thể nào thả lỏng được chút nào.
“Cửu Thiên Luận Đạo Hội, lần này thời gian mở ra thật đúng lúc. Hiện giờ Chẩm Kiếm Sơn còn một thời gian nữa sẽ ẩn mình trở lại, cuối cùng bọn họ cũng có thể rời đi rồi.”
Một vị trưởng lão trong phúc địa thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng vậy, khoảng thời gian này chúng ta bận rộn đến mức nơm nớp lo sợ, may mà lần luận đạo này xuất hiện, hơn nữa đây cũng là một cơ duyên lớn lao đối với môn nhân.”
“Không biết, trong phúc địa sẽ có bao nhiêu người có thể giành được cơ duyên ngập trời này đây.”
Một lão giả cũng ánh mắt chứa một tia hâm mộ, hắn đã già nua suy tàn đến cực điểm, cơ duyên giảng đạo lần này, hắn cũng không dám mong cầu quá nhiều.
Hai chữ “duyên pháp”, từ lúc bắt đầu tu hành cho đến khi thọ nguyên tận cùng, dù cho giờ phút này đã trở thành tiền bối tu hành, cường giả tu hành trong mắt thế nhân, nhưng cuối cùng vẫn chưa thể lĩnh ngộ được huyền diệu của duyên pháp.
“Quả thật là cơ duyên ngập trời, đạo huynh không cần tự ti, duyên pháp khó nói rõ ràng, trong số các đệ tử chân truyền, ta thấy có vài người hẳn là có thể vào được.”
“Lần này đã là Cửu Thiên Luận Đạo Hội, nghĩ đến duyên pháp cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914495/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.