……
“Phùng sư huynh…”
“Ấy ấy ấy, Trương sư huynh, ngài là đệ tử thân truyền của trưởng lão, ta nên gọi ngài một tiếng sư huynh mới phải, ngài gọi ta Phùng sư đệ là được rồi.”
Trương Mộng An trước đây chưa từng gặp Phùng Tân, đương nhiên không thể biết rõ thân phận của Phùng Tân. Hắn do dự một chút rồi nói: “Phùng đạo hữu, ba vị này là bằng hữu đồng môn của ta ở Tiểu Mộng giới, tu vi của bọn họ cũng đã đạt đến Tử Phủ, cùng ta phi thăng đến Thượng Tông, không biết có được không?”
Phùng sư huynh lúc này mới chú ý đến ba người còn lại. Ánh mắt hắn lóe lên tinh quang, khí tức Tử Phủ của ba người này chỉ vừa mới đặt chân vào Tử Phủ, còn vương vấn một chút khí tức của linh dược thiên địa, thêm nữa là cốt linh của bọn họ không thể sánh bằng tư chất thiên kiêu của Trương Mộng An, nhưng cũng không phải là tu sĩ tầm thường.
Hắn liếc nhìn một cái, trong lòng đã có tính toán: “Đợi Trương sư huynh đi bái kiến Đại trưởng lão xong, chúng ta sẽ đến đón bọn họ được không? Dù sao những việc ở đây sư đệ ta cũng không thể tự mình quyết định, mong sư huynh đừng trách.”
Nếu là đệ tử mới bình thường, bọn họ sẽ đến Đại Điện để làm các thủ tục đăng ký cần thiết, đi theo quy trình đã định, sau đó sẽ xem xét để gia nhập mạch chính nào.
Nhưng mà, dù sao hiện tại Ngoại Môn Mạch không có thủ tọa, trên danh nghĩa Đại trưởng lão và các trưởng lão khác cũng nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914251/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.