...
Đột nhiên, một tiếng chuông lớn vang lên.
Tiếng chuông trong trẻo, như một làn gió mát lành gột rửa tâm hồn, mang đến cảm giác thoải mái và thanh thản.
Lục Thanh theo tiếng chuông nhìn tới, tầm nhìn mở rộng, vượt qua vô số ngọn núi, nhìn thấy một chiếc chuông lớn đồ sộ hiện ra trên đỉnh núi chính điện.
Chiếc chuông này cực kỳ to lớn, bề mặt khắc họa những hoa văn trận pháp phức tạp, trên đó còn có một đồ án, tựa như bản đồ hoặc tranh vẽ sông núi, không thể nhìn thấu toàn bộ, xung quanh nó bao phủ một tầng linh khí mờ ảo, ánh sáng trong trẻo tỏa ra bốn phía.
Chỉ vừa nhìn thấy chiếc pháp chuông này, Lục Thanh đã nghĩ ngay đến Huyền Thiên Chí Bảo trong truyền thuyết.
“Huyền Thiên Kính, vậy đây chính là Huyền Thiên Chung?”
Lục Thanh đứng giữa mây mù trên đỉnh núi, mượn góc nhìn cực kỳ xa xôi này, vừa vặn có thể nhìn toàn bộ chiếc pháp chuông.
“Nhưng đây cũng chỉ là một hư ảnh.”
Hắn nhìn lâu một chút mới nhận ra chiếc chuông này thực chất chỉ là một cái bóng.
Nhưng vì ánh sáng hùng vĩ, trong trẻo mà nó phát ra quá đỗi chấn động lòng người, cùng với những hoa văn đồ án ẩn chứa vô vàn điều huyền diệu, chỉ cần nhìn một cái, rất dễ khiến người ta chìm đắm vào đó.
Nhìn lần thứ hai, mới phát hiện sự khác biệt giữa chiếc pháp chuông này và pháp bảo thật.
Tiếng chuông, tiếng đầu tiên mang theo một luồng Huyền Thanh chi khí truyền khắp bốn phía, tiếng thứ hai, tiếng thứ ba…
Chuông vang bảy tiếng.
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914245/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.