……
Vạn Tượng Sơn.
Ngọn núi này từ trước đến nay luôn cao vút, hùng vĩ, trên núi tràn ngập ngũ hành khói hà , thỉnh thoảng lại có không ít luồng sáng bay lượn.
Một số đệ tử tu hành ra vào trong đó, hoặc khí tức sâu thẳm như vực, hoặc cương mãnh sắc bén, hoặc lạnh lẽo mịt mờ…
Đây chính là mục đích Lục Thanh đến.
Trên đỉnh núi, những đám mây linh khí cuồn cuộn bao phủ đỉnh cao nhất, khiến người ta không thể nhìn thấu.
Còn ở lưng chừng núi, khắp nơi là những cung điện, lầu đài được khai phá, xếp chồng lên nhau, xen vào nhau tinh tế .
Thân ảnh Lục Thanh từ từ hạ xuống, nhìn thấy hai chữ “Vạn Tượng” được viết trên tấm biển của một đại điện, biết mình không đến nhầm chỗ.
Ngoại môn phía dưới cần giao tiếp nhiều việc, các loại đệ tử tu hành đạo pháp khác nhau, nên mới có biệt danh Vạn Tượng.
Vạn Tượng Đại Điện.
“Ngươi vào đây có việc gì?”
Gần cửa đại điện có hai đệ tử tiếp tân, một trong số đó thấy Lục Thanh bước vào, bình thản hỏi.
Lục Thanh không nói nhiều, chỉ lấy ra thẻ bài thân phận trước, “Xin hỏi hạt giống linh thực ở đây lấy ở đâu?”
Tầng một đại điện cũng có người, những quầy hàng trong suốt được sắp xếp gọn gàng, bên trong có từng cuốn sách hoặc từng món linh khí được đặt theo phân loại đặc biệt, thỉnh thoảng có đệ tử vừa đi bộ vừa xem, vừa cân nhắc xem linh thạch trữ vật của mình có đủ không.
Lục Thanh vừa bước vào, đã có người nhìn thấy, nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914216/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.