Lục Thanh không hề vội vàng giải quyết kiếp nhân duyên này, mà phi thân lao đi.
“Không đơn giản như vậy.” Lúc này, Lục Thanh đang khoanh chân ngồi thiền trên mũi thuyền, trận pháp mây mù bao phủ bốn phía, che giấu những ánh mắt không cần thiết.
Hắn nhìn xuống phía dưới, khí hồng trần cuồn cuộn, càng gần nơi phàm tục, khí hồng trần càng rực rỡ chói chang. Tu sĩ không dễ dàng bước chân vào thế gian, một phần lớn nguyên nhân cũng vì khí hồng trần không phải thứ bọn họ tìm kiếm.
Kiếp này xuất thân từ gia đình bình thường, Lục Thanh không lo lắng sẽ xuất hiện những ân oán tình thù của đời trước, những chuyện đó không liên quan đến hắn. Chỉ là thân ở trong kiếp, lại phải trải qua một kiếp hồng trần, Lục Thanh cũng không phải toàn tri toàn năng, hắn cũng không biết rốt cuộc sẽ nhìn thấy gì.
Có thể là một ngôi mộ giống như của mẫu thân kiếp này, có lẽ là dấu vết không tìm thấy cả hài cốt, có lẽ lại có một gia đình khác… Thế tục có quá nhiều khả năng, Lục Thanh không thể nhìn thấy tất cả, cũng không có ý định nắm giữ tất cả.
“Vẫn còn một người thân ở đây.” Thế gian biến đổi thế nào, cũng không thoát khỏi thời gian.
Lục Thanh ổn định tâm thần, bấm ngón tay tính toán một phương hướng, dù sao hắn cũng không muốn dây dưa mãi ở đây.
Nghĩ đến đây, tâm hắn càng thêm bình tĩnh, càng đến gần nơi đó, đôi mắt hắn càng tĩnh lặng.
Kinh đô Lương Quốc.
Một quán ăn vặt hoành thánh bình thường, mở ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914149/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.