“Tà đàn! Các ngươi quá càn rỡ!”
Giọng nói già nua vang vọng như sấm sét, trấn áp những tầng mây cuồn cuộn trải dài hàng ngàn dặm.
Mấy đám mây trên đầu Lục Thanh cũng bị tiếng nói này chấn động mà tan biến.
Hắn không màng đến những đám mây xung quanh, mà dựng lên một trận pháp linh lực, liên tục ngăn cản uy áp từ tiếng nói kia.
“Đây chính là uy lực của cảnh giới Kim Đan sao!”
Trong tầm mắt Lục Thanh, những tầng mây vốn dày đặc bụi bặm, trong chớp mắt bị đẩy lùi hàng ngàn dặm, để lộ ra một khoảng trời xanh nhạt.
Khi mây tan, một bàn tay khổng lồ từ mặt đất vươn lên, khí thế kinh người. Mấy bóng người nhỏ bé như những chấm đen bị bàn tay đó tóm gọn, giống như bị kẹp chặt những con kiến, sinh tử không do mình, không thể nhúc nhích.
Uy thế kinh hoàng này đủ để chấn động các tu sĩ khắp nơi.
Vô số bóng người từ các động phủ trong rừng sâu, từ nơi bế quan trong thành trì, bay vút lên trời, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía nơi phát ra tiếng động.
“Sao lại là những tà tu này nữa vậy?!”
“Bọn họ sao lại đi trêu chọc Phượng Vĩ lão tổ?”
“Với uy lực của một Kim Đan lão tổ, nếu tà đàn không có đàn chủ ra tay, mấy tà tu này chết chắc rồi.”
“Mau nhìn kìa, hình như còn có người của Kiếm Tông, Ngọc Sơn, Thiên Sơn Tông sắp đến!”
“Ba đại tiên tông sao lại cùng lúc phái người đến! Hình như người dẫn đầu là Vô Phong trưởng lão của Kiếm Tông! Người chấp chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-tranh-hung-thien-phu-cau-dao-truong-sinh-c/4914100/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.