Trước khi mọi chuyện lắng xuống, toàn bộ quan lớn quyền quý trong kinh thành đều đóng cửa không ra, thành thật lạ thường.
Ngược lại, người dân không bị ảnh hưởng gì, dù sao thì nơi ở của các tông thân cách bá tánh bình thường khá xa, Cố Nguyên Bạch lại cố tình không làm lớn chuyện quấy rầy đến nhiều người. Lần hành động này, nhiều nhất cũng chỉ dọa mấy tên tông thân quyền quý và các thần tử có tiếp xúc gần với các tông thân thôi.
Người thông minh đều hiểu lần này là thị uy.
Hoàng Thượng đã sớm biết mọi chuyện, y nhân cơ hội này phái cấm quân đi một vòng, chính là để nói cho những kẻ khác: “Trẫm có năng lực quyết định sống chết của các ngươi, đừng có mưu đồ uy hiếp trẫm, việc duy nhất các ngươi nên làm chính là ngoan ngoãn dựa vào trẫm.”
Vị Thánh Thượng này hoàn toàn không giống tiên đế, y nói là làm, hơn nữa còn gióng trống khua chiêng mà làm. Trong lòng các tông thân tự nhiên dâng lên một cỗ hàn ý, nhưng trong mắt những người yêu quý Thánh Thượng thì lần này, Thánh Thượng thật sự làm quá đẹp!
Ở hoàng cung bên trong vừa mới nghe xong trình tướng quân hội báo cố nguyên bạch, không đến một lát liền nghe nói thường ngọc giảng hòa Hộ Bộ thượng thư nhi tử canh miễn vì hắn làm thơ sự, làm người trình lên thơ làm vừa thấy, không khỏi bật cười.
Thường ngọc giảng hòa canh miễn đều là người thông minh, hai người thơ từ ca phú cùng viết văn chương điểm cũng không giống nhau, các có này ưu điểm. Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-my-nhan-de-on-dinh-thien-ha/981148/chuong-22.html