"Cái... cái gì, có ý gì?" Thẩm Kỳ nói.
Cậu hiện tại có chút mơ hồ, nửa câu đầu cậu có thể lý giải, nửa câu sau là muốn biểu đạt cái gì? Muốn... cậu...????
Lúc nãy mới rời đi mười phút liền không đợi được sao!
Lâm Trạch thu hết biểu tình phong phú của cậu vào đáy mắt, cười nói: "Theo nghĩa đen. ”
Sắc mặt Thẩm Kỳ trong nháy mắt đỏ bừng. Dưới ánh sáng của pháo hoa, đường nét của Lâm Trạch lúc sáng lúc tối, giống như là một giấc mộng. Lâm Trạch đang cười, giống như những vì sao trên bầu trời, sánh ngang với pháo hoa đang bắn, lấp lánh ánh sáng khiến người ta khó có thể dời tầm mắt.
Cả người cậu run lên, giống như hậu tri hậu giác phát hiện ra điều gì.
Lâm Trạch cười, mị hoặc lòng người.
Nhất tiếu tựu đảo, tái tiếu nan đào!
Thẩm Kỳ nhìn ngây người, cho đến khi nghe tiếng thét, cậu mới tỉnh táo lại, ngơ ngác nhìn Lâm Trạch, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nếu muốn nói bọn họ đang dạo đầu rơi vào mị hoặc của conditinhyeu, như vậy đối với đoàn làm phim mà nói, trận pháo hoa bất thình lình này chính là chìm sau vào đầm lầy tuyệt vọng.
Buồn vui của nhân loại quả nhiên không có cách nào tương thông.
"Đạo cụ!!!" Đạo diễn Trần kích động đứng trên ghế giơ loa hò hét, "Mẹ nó các người đều điên rồi?! ”
Xung quanh lộn xộn, gọi điện thoại, chuyển đạo cụ, còn có đạo diễn Trần hùng hùng hổ hổ.
Tiếng pháo hoa nổ tung xen lẫn tiếng đối đáp rời rạc, chặt chẽ tới mức cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-he-thong-video-ngan-giu-mang/1120263/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.