Chương trước
Chương sau
Đương nhiên Trữ Sơn không thiếu tiền.
Ông già rồi, cũng không có nghĩa tiền tài trong tay ông cũng bốc hơi. Trên thực tế quy mô của Trữ thị hiện nay, có thể cho ông tiêu 100 triệu không chớp mắt.
Chỉ là, tưởng tượng đến việc phải tiêu số tiền đó lên người Úc Tưởng, huyết áp của Trữ Sơn liền muốn tăng vọt lên.
Trữ Sơn lạnh lùng nói: "Tôi đã cho người điều tra qua cô." Điều tra suốt một đêm.
"Cha cô là Úc Thành Tân, mẹ là Quan Kim Mỹ. Úc gia mấy năm nay liên tục làm ăn thua lỗ, người cha này của cô đã sớm bị bài trừ khỏi giới thượng lưu......"
Trữ Sơn lời nói này mục đích, chính là muốn làm cho Úc Tưởng tỉnh ngộ, cũng là nói cho cô biết, lấy xuất thân bây giờ của cô, gia đình nghèo nàn, thì cô cũng không đáng giá như vậy. Nhìn thoáng qua ông vậy mà lại có thể dễ dàng kiểm soát cuộc sống của người khác như vậy. Ở trong mắt ông, cô cùng gia đình của cô, đều không đáng để nhắc tới.
Úc Tưởng tỏ ra vẻ bất ngờ.
Úc Tưởng: "Ý của ngài là, muốn ra tay giúp Úc gia? Một trăm triệu không đủ nên ra một cái giá khác?"
Trữ Sơn:?
Nha đầu này chẳng lẽ không nhìn thấy đáy mắt ông chỉ toàn sự khinh thường và kiêu ngạo?
Cô không cảm thấy bị sỉ vã sao?
"Cô cho rằng cô cùng Úc gia đáng vậy sao?" Trữ Sơn lạnh lùng.
Úc Tưởng: "Vậy phải xem Trữ đại thiếu cùng Lăng Sâm Viễn ở trong lòng ngài đáng giá bao nhiêu."
Trữ Sơn nghẹn họng.
Ngay lúc này người làm còn cố tình mang lên một một bát cháo hoa cá lát tới.
Úc Tưởng duỗi tay nhận lấy: "Cảm ơn."
Nhìn thấy vậy, sự phẫn nộ trong ông xông thẳng lên đỉnh đầu. Sắc mặt ông trầm xuống, nhìn lướt qua người giúp việc.
Người giúp việc sợ bị trách tội, vội lắp bắp mà nói: "Đây là đại thiếu buổi sáng trước khi đi làm đã căn dặn...... Nói nhất định phải mang tới cho Úc tiểu thư, còn, còn có một ly sữa."
Trữ Sơn tức khắc câm lặng.
Úc Tưởng bưng cháo, còn quay đầu hỏi: "Có trứng gà không? Làm phiền, rán cho tôi một quả."
Như vậy mới cân đối dinh dưỡng chứ.
Hệ thống: 【...... Cô không cảm thấy nãy giờ bản thân đang nhảy trong bãi mìn của Trữ Sơn sao?】
Úc Tưởng đứng đắn: "Tôi đây là một nữ phụ ngốc nghếch, tôi như vậy có vấn đề gì à?"
Hệ thống: 【......】
Hình như... Không sai?
Nếu thực sự rời khỏi đây thì quả thật không có có gì để nói tới.
Úc Tưởng ở trước mặt Trữ Sơn mà làm trò, nhai kỹ nuốt chậm mà dùng xong bữa sáng.
Mà Trữ Sơn cũng không có mở miệng.
Ông lại một lần nữa suy ngẫm, Úc Tưởng ở trong lòng Trữ Lễ Hàn và Lăng Sâm Viễn, có địa vị ra sao?
Đúng lúc này, di động của Úc Tưởng vang lên một thanh âm "Đinh".
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, nguyên lai là Hà Vân Trác phát ra tin tức mới.
Hà Vân Trác: 【 Cô đang ở nơi nào? Cô ngày hôm qua đi với ai? Tôi hiện tại thực sự có chút không yên tâm. 】
Úc Tưởng lướt lướt trong danh sách cuộc gọi nhỡ.
Không có một cuộc nào là đến từ Hà Vân Trác.
Trong lòng thầm nghĩ, sự lo lắng này tới cũng quá muộn rồi đi...... Xem ra là đi thăm Ninh Nhạn trước, sau đó mới nhớ tới cô đi?
Bất quá Úc Tưởng cũng không để ý.
Cô gõ nhanh một tin nhắn trả lời: 【 ở Trữ gia, Hà thiếu có thời gian tới đón tôi không? 】
Hệ thống:?
Nó càng xem càng không thể hiểu nổi.
Hệ thống: 【 Cô vì cái gì muốn Hà Vân Trác tới đón mình? 】
Bất quá nửa giờ sau, hệ thống cảm thấy chính mình hiểu ra điều gì đó.
Hà Vân Trác tự mình lái xe tới Trữ gia.
Người giúp việc rất nhanh đi vào tới cửa nói: "Bên ngoài có một chiếc xe, là tới đón Úc tiểu thư."
Úc Tưởng uống nước, lau lau tay, chậm rãi đứng lên: "Ngài nếu không có chuyện nữa vậy tôi liền đi trước."
Trữ Sơn hỏi: "Người của Úc gia sao?"
Xem ý ông chính là muốn ngó lơ Úc Tưởng, trực tiếp cùng người Úc gia bàn bạc, nói chuyện với người của Úc gia sẽ càng dễ thỏa thuận hơn.
Nhưng Úc Tưởng lại làm ông ta thất vọng rồi.
Úc Tưởng nói: "Không phải."
Úc Tưởng xoay người đi ra ngoài.
Trữ đổng mặt trầm xuống, chống cây gậy đi ngay sau, sau đó ông liền nhìn đến ngoài cửa dừng lại một chiếc Ferrari.
Cửa xe Ferrari mở ra, từ trên xe một nam nhân trẻ tuổi đi xuống.
Anh ta bước tới bên cạnh Úc Tưởng, câu đầu tiên chính là: "Cô đã thay quần áo?"
Úc Tưởng: "Ừm, không lẽ anh tắm rửa xong không thay bộ khác à?"
Nam nhân nghẹn họng, sau đó nhìn cô cười cười, nhất thời mà không hề hỏi nhiều.
Trữ đổng nhạy bén mà cảm thấy quan hệ hai người không đúng lắm, ông ho nhẹ một tiếng.
Hà Vân Trác lúc này mới ngẩng đầu chú ý tới ông.
"Chắc hẵn đây là Trữ đổng đi? Tôi là Hà Vân Trác."
Lúc này Trữ Sơn mới mơ hồ nhớ ra đối phương là ai.
Là con trai của Hoành Tuấn lão tổng của một tập đoàn bất động sản, khi về nước, cha hắn nhiều lần nhắc tới hắn, đại ý là mong các lão bằng hữu trong vòng dìu dắt con trai nhiều hơn.
Hắn như thế nào cũng tới đón Úc Tưởng?
"Phanh" một tiếng, cửa xe đóng lại, Úc Tưởng ngồi trên ghế phụ.
Hà Vân Trác hơi hơi gật đầu nói: "Trữ đổng hẹn gặp lại."
Hai chữ "phức tạp" hiện tại chắc hẵn đã sớm xuất hiện trong lòng úc tưởng
Ông nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ, được, cô ta cùng Trữ Lễ Hàn quan hệ còn không có rõ ràng, vậy mà đã vội tìm phú hào khác bám rồi.
Trữ Sơn ông còn chưa từng gặp được qua nữ nhân có thủ đoạn như vậy.
Rốt cuộc Úc Tưởng chính là nữ nhân có thể thu phục Trữ Lễ Hàn, trên thế giới này rất khó có được người thứ hai...... Đừng nói đến dám ở dưới mí mắt Trữ Lễ Hàn làm loạn như vậy.
Trữ Sơn lâm vào trầm tư.
Lên xe.
Hệ thống vô ngữ: 【 Cô kêu Hà Vân Trác tới, là vì làm Trữ Sơn biết cô đáng sợ ra sao? Sau đó hận không thể lập tức cho cô tiền ép cô phải rời khỏi con của ông ấy? 】
Úc Tưởng: "Cũng không phải là vậy sao. Nhìn tôi đâu có giống có tâm kế thủ đoạn, chân đạp ba điều thuyền, tôi cũng cảm thấy tôi đáng sợ chỗ nào đâu."
Hệ thống: 【......】
Một bên Hà Vân Trác thấp giọng hỏi: "Đưa cô về nhà sao?"
Úc Tưởng: "Không cần, trực tiếp đưa tôi tới công ty."
Hà Vân Trác cười: "Đều không cần nghỉ ngơi, trực tiếp đi làm? Kỳ thật......Nếu cô gả vào Hà gia, về sau cũng không cần đi làm."
Úc Tưởng: "Chính là ở nhà cái gì đều không cần làm, mỗi tháng đều cho tôi một ngàn vạn đi ra ngoài tùy tiện tiêu, còn có phi cơ tư nhân đưa tôi đi xem tú, hoặc là đi ngắm biển sao?"
Hà Vân Trác trầm mặc một chút.
Yêu cầu này...... Thật không "cao".
Hà Vân Trác nhanh chóng chuyển chủ đề hỏi: "Cô cùng Trữ đại thiếu quen nhau lúc nào?"
Úc Tưởng: "Hẵn là nửa tháng trước."
Hà Vân Trác muốn nói lại thôi: "Cô......"
Úc Tưởng: "Anh đây là tò mò mối quan hệ của tôi với Trữ đại thiếu? Hình như là có chút quan hệ, nhưng nếu nói ít cũng không đúng mà nhiều cũng không sai."
Hà Vân Trác:?
Hà Vân Trác tâm tình phức tạp mà lái xe dừng ở trước cửa công ty Khải Tinh.
Anh ta còn đang suy nghĩ, vì cái gì Trữ Sơn lại tự mình đưa Úc Tưởng ra tới cửa......
Trữ Sơn cũng có ý tứ muốn Úc Tưởng cùng Lăng Sâm Viễn kết hôn?
Hà Vân Trác xoa xoa thái dương, có chút muốn từ bỏ, nhưng lại thật sự không cam lòng, trên thế giới này quá nhiều nữ nhân dễ dàng bị gương mặt Lăng Sâm Viễn mê hoặc, thật vất vả mới có một Úc Tưởng đối xử lạnh lùng với Lăng Sâm Viễn như vậy.
Tuy rằng đối anh ta cũng rất lạnh lùng.
Trải qua một phen phức tạp tâm lý sau.
Hà Vân Trác ngẩng đầu lên, thấp giọng nói: "Hai ngày nữa, cha tôi chuẩn bị tổ chức cho tôi một buổi tiệc rượu tẩy trần, đến lúc đó tôi sẽ đem thiệp mời đưa đến Úc gia đi. Tôi hy vọng cô có thể tới."
Úc Tưởng: "...... Tôi phải đi làm."
Hà Vân Trác cười cười, cũng chưa nói cái gì, chỉ là tự mình đưa Úc Tưởng lên lầu, sau đó mới rời đi.
Đồng nghiệp ở văn hóa Khải Tinh tránh ở cửa, lặng lẽ đem một màn này thu vào đáy mắt, chờ Úc Tưởng vào cửa sau, bọn họ mới nhịn không được mở miệng: "Trời má! Cô không phải ở Trữ gia sao? Như thế nào là Hà thiếu đưa cô tới đây?"
"Úc Tưởng, cô trâu bò thật đấy!"
Lời nói của bọn họ không có ý châm chọc gì, mà là trong lòng rất nể phục cô.
Sau khi Úc Tưởng nói câu "Tiêu sạch tiền của tư bản" đã gây ra tiếng vang rất lớn về cô.
Đặc biệt là khi phát hiện Úc Tưởng còn có thể mang đầu tư về cho công ty, đem đến cho bọn họ một tương lai tươi sáng có được càng nhiều cơ hội thăng quan tiến chức, bọn họ phải đối với Úc Tưởng như thế nào liền càng không cần phải nói.
Hiện tại tất cả đều hận không thể phất cờ hò reo chào đón Úc Tưởng!
Úc Tưởng: "Khách khí rồi, khách khí rồi, rượu có ngon không?"
"Rất ngon! Chúng tôi còn mang một chai tới công ty, cô muốn thử sao? Cho cô nửa ly?" Có đồng nghiệp hỏi.
Thẩm tổng nghe tiếng muốn mở miệng, muốn nói lại thôi.
Thế là Úc Tưởng muốn uống ngay.
Trong nhất thời bầu không khí trong văn phòng bỗng trở nên tốt đẹp mà xưa nay chưa từng có.
Liêu Giai Phỉ nhịn không được lộ ra biểu tình phức tạp.
Sao gần đây thay đổi Úc Tưởng như vậy? Kỳ thật giống như biến thành một người khác...... Vẫn là rất lười, thậm chí có đôi khi không tới đi làm, liền lấy cớ không khoẻ. Nhưng hôm nay cô lại cố tình tới công ty.
Cô nói chuyện còn lộ ra ý tứ "Liên quan gì tới tôi".
Nhưng lại chẳng thấy khó chịu, thậm chí làm người ta muốn cùng cô ta gần gũi hơn.
Chờ có người mang ly rượu đưa cho Úc Tưởng, còn thuận tay mang cho cô hai đĩa đồ ăn vặt.
Lúc này Thẩm tổng mới lên tiếng: "Khụ. Úc Tưởng, cô lại đây một chút."
Úc Tưởng gật gật đầu, đi qua.
"Sau khi nhận được khoản đầu tư mạo hiểm, công ty đã chi rất nhiều tiền để đào một vài nhân vật nổi tiếng trên Internet. Một người là cựu vô địch thể thao điện tử vừa giải nghệ, người còn lại là một blogger về phong cách sống, và có một số blogger quản lý các cặp đôi. ... "Chủ tịch Shen, tôi đưa thông tin cho cô ấy," Cô xem cái nào có thể kết thân với cái nào, có thể mang theo cái nào. và hợp đồng đã được ký kết tốt đẹp. "
Úc Tưởng nhận lấy.
Cô suy nghĩ một chút...... Loại cá mặn ở trên người thật sự có tiền đồ vậy sao?
Một nơi khác, ngay khi Úc Tưởng rời đi, Trữ Sơn mang theo đoạn ghi âm đi tìm Trữ Lễ Hàn.
Các nhân viên bên người Trữ Lễ Hàn rất ít khi nhìn thấy Trữ Sơn, vừa nhìn thấy ông cũng ngẩn người.
"Trữ đại thiếu đang làm viêc......"
Trữ Sơn nghe thấy những lời này, trên mặt có chút không nhịn được, trong lòng thầm mắng ông là cha của nó, còn không thể khiến nó ra nghênh đón ông à?
Bất quá Trữ Sơn trong lòng kỳ thật cũng tự mình hiểu, Trữ Lễ Hàn sẽ không bởi vì ông là cha của anh mà nể tình.
Ông đành phải nói: "Đi nói với nó, tôi tới vì chuyện của vị Úc tiểu thư kia."
Thư ký nheo mắt?
Úc tiểu thư?
Là Úc tiểu thư ngày hôm qua mới lên tin tức kia sao?
Ngày hôm qua tin tức vừa được đăng lên, toàn công ty đều chấn động.
Thư ký không dám trì hoãn, quay đầu chạy đi.
Trữ Lễ Hàn xác thật đang ở trong phòng họp.
Thư ký đem lời của Trữ Sơn truyền đạt lại cho Trữ Lễ Hàn không sót chữ nào, nhẹ giọng hỏi: "Mời Trữ đổng tiến vào ạ?"
Trữ Lễ Hàn không nói chuyện, mà cầm lấy điện thoại gọi trở về Trữ gia trước, chờ đầu kia tiếp máy, anh hỏi:
"Úc tiểu thư đi rồi sao?"
"Đại thiếu, Úc tiểu thư đã đi rồi."
"Ăn bữa sáng chưa?"
"Vâng, còn ăn thêm một quả trứng rán."
Xem ra tâm tình của cô có vẻ không bị ảnh hưởng gì.
Trữ Lễ Hàn buông điện thoại xuống, lúc này mới nói: "Cho ông ấy vào đi."
Trữ Sơn vừa vào cửa liền bắt đầu phát đoạn ghi âm.
Nội dung chính là lúc Úc Tưởng cùng ông cò kè mặc cả, đến tổng cộng muốn bao nhiêu tiền cũng đều có.
Trữ Sơn ấn xuống nút tạm dừng, ngẩng đầu quan sát Trữ Lễ Hàn: "Anh hiện tại biết cô ta là cái dạng nữ nhân gì rồi đi?"
Trữ Lễ Hàn hỏi: "Đã đưa tiền cho cô ấy rồi sao?"
Trữ Sơn: "Còn chưa đâu."
Với tư cách của một kẻ lắm tiền, ông đương nhiên sẽ đem phí hao tổn áp xuống đến mức thấp nhất, chứ không phải mù quáng phung phí tài sản trong tay.
Trữ Lễ Hàn hờ hững mà nhấc mí mắt lên: "Cô ấy kỳ thật nói không sai, vẫn là nên xem ở ngài trong lòng con trai trưởng cùng đứa con riêng kia, rốt cuộc là có địa vị như thế nào."
Trữ Sơn ngây ngẩn cả người, thậm chí còn có điểm chột dạ.
Bất quá ông rất nhanh liền có cảm giác phẫn nộ.
Tên nghịch tử này không tức giận?
Cô ta đều xem hai người các anh là vật trao đổi? Cô ta căn bản không yêu bọn nó, nó hiểu không vậy!
Trữ Lễ Hàn khuấy khuấy ly cà phê trong tay: "8000 vạn, thiếu."
Trữ Sơn vội vàng giải thích: "Con ở trong lòng cha, đương nhiên không là 8000 vạn! Mà là vô giá!"
Trữ Lễ Hàn: "Vậy trị giá mấy trăm triệu?"
Trữ Sơn: "......"
Trữ Lễ Hàn nhàn nhạt nói: "Cha có thể cho cô ấy 300 triệu, liền hy vọng cô ấy lấy 8000 vạn, cha không đả động được đến cô ấy."
Trữ Sơn:?!
Ông khiếp sợ đến mức muốn đập chết Trữ Lễ Hàn, hỏi nó có phải hay không điên rồi.
Trữ Lễ Hàn đương nhiên nói chính là nói dối.
Nhưng anh rất vui lòng để Trữ Sơn đưa tiền cho Úc Tưởng, Trữ Sơn càng tức giận càng tàn nhẫn càng tốt, anh không ngại ở giữa quạt gió thêm củi.
Trữ Sơn đứng ngồi không yên.
Ông đứng lên đi ra ngoài, thầm nghĩ, ông cũng không tin Lăng Sâm Viễn cũng như vậy...... Thật sự không được, dù nó cùng Úc Tưởng có tình cảm tốt đi chăng nữa! Chỉ cần Lăng Sâm Viễn có thể thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, không cùng anh nó tranh đoạt là chuyện tốt......
Trữ Lễ Hàn nhìn ông đứng dậy rời đi, trên mặt chẳng có chút cảm xúc nào.
Anh ngồi trên ghế một lát, đột nhiên cầm lấy điện thoại nội bộ gọi cho thư kí Vương.
"Đi mua một ít sách liên quan đến việc chuẩn vị mang thai và dưỡng thai" Trữ Lễ Hàn nói.
Thư kí Vương ngây dại: "Ý ngài là... Là ngài muốn mua?"
Vì cái gì a! Lại xảy ra chuyện gì mà tôi không biết sao?
Trữ Lễ Hàn: "Ừm."
Anh lại muốn giúp Úc Tưởng có thêm thật nhiều đứa con, để lấy được thật nhiều tiền từ ông của bọn nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.