"Mối quan hệ giữa Lăng tiên sinh và cô ấy là gì?" Phóng viên hào hứng hỏi.
Nhưng Lăng Sâm Viễn không muốn trả lời nữa, anh nhìn Trữ Sơn: "Thư ký Lưu có ở đây không?"
Trữ Sơn đáp: "Có. Sao thế?"
Lăng Sâm Viễn gật đầu, thoải mái mượn thư ký Lưu phân phó.
"Anh ở đây chờ một người tên là Thẩm Hải. Lát nữa người ở công ty anh ta tới, anh an bài cho họ một chút." Lăng Sâm Viễn nói.
Lăng Sâm Viễn rất ít khi sử dụng người của Trữ Sơn, điều này khiến ông vô cùng lo lắng, không biết đứa con lưu lạc bên ngoài bao năm nay có phải là oán hận ông hay không.
Thư ký Lưu lập tức đảm bảo với Lăng Sâm Viễn: "Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ sắp xếp thật tốt!"
Lăng Sâm Viễn gật đầu, sau đó lên xe cùng Trữ Sơn.
Chờ lúc đám người của Thẩm tổng đến nơi đã là chuyện mấy giờ sau. Bọn họ cũng không quá chật vật, trên thuyền có thiết bị sưởi ấm, cũng có nước nóng. Chỉ thiếu quần áo sạch sẽ để thay mà thôi.
Thẩm tổng vuốt mặt, trong lòng không nhịn được thở dài.
Ai, thật là xúi quẩy! Chỉ tổ chức bữa tiệc ăn mừng thôi, cuối cùng lại thành ra như vậy... Thẩm tổng vừa mới oán trách xong, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy không ít truyền thông, phút chốc trở nên hoảng hốt.
Anh ta đời này chưa từng có trải nghiệm thế này đâu a! Làm sao? Chúng tôi chỉ mất tích trên biển có mấy giờ đã kích động đến toàn dân rồi?
"Xin hỏi ai là Thẩm tiên sinh?" Một giọng đàn ông cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ca-man-de-tao-ky-tich-o-nguoc-van/236519/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.