Một sự im lặng đến nghẹt thở, Trữ Lễ Hàn nhìn chằm chằm Úc Tưởng vài giây.
Hiện tại bác cả thật sự đoán không ra mối quan hệ giữa ba người là gì nữa. Cũng không dám tùy tiện mắng Úc Tưởng trước mặt hai vị đại gia này. Nên là, ông ta sắp nghẹn chết rồi!
Cuối cùng chỉ có Quan Kim Mỹ không nhịn được mở miệng trước: "Tưởng Tưởng, không được như vậy..."
Còn chưa nói xong, Trữ Lễ Hàn đã lấy tháo chiếc măng sét còn lại xuống, nhưng lần này không đưa cho Úc Tưởng mà giao cho thư ký Vương.
Anh nhàn nhạt nói: "Mang đi làm thành vòng cổ rồi đưa cho Úc tiểu thư. Dù sao cũng là trang sức của đàn ông, Úc tiểu thư hẳn là không dùng được."
Trữ Lễ Hàn không chút nghi ngờ, nếu thứ này rơi vào tay Úc Tưởng, cô nhất định sẽ không hề do dự mà bán đi.
Ánh mắt anh lần nữa lại dời đến trên người Úc Tưởng, khuôn mặt vô cùng nhu thuận, sự kiêu ngạo thường ngày đều đã được thu lại.
Nhưng anh rất chắc chắn, cô chỉ đang giả vờ.
Thư ký Vương sửng sốt một chút mới hoàn hồn lên tiếng: "Vâng. Trữ thiếu."
Lăng Sâm Viễn một câu cũng không nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn cảnh tượng trước mắt.
Anh không xác định được Úc Tưởng có thích mình không, nhưng có thể chắc chắc cô cũng không thích Trữ Lễ Hàn. Dựa vào chuyện vừa xảy ra liền biết.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, tất cả mọi người đều mờ mịt, nhao nhao tìm xem là của ai.
Lăng Sâm Viễn đứng dậy, nói: "Là của tôi." Sau đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ca-man-de-tao-ky-tich-o-nguoc-van/236515/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.