Úc Tưởng:?!
Hà Vân Trác:?
Đám người ở sau lưng Trữ Lễ Hàn:???
Hệ thống hắng giọng một cái, lên tiếng nhắc nhở: [Trữ Lễ Hàn đang đứng ở chỗ ngoặt cầu thang tầng hai.]
Úc Tưởng không nói nên lời:......
Úc Tưởng: Sao không đợi tôi chết rồi anh mới tới hốt xác luôn đi?
Những lời đó Hà Vân Trác vốn định chỉ nói riêng với Úc Tưởng, không muốn bất kỳ ai nghe thấy.
Dù sao với thân phận của anh ta, nói ra lời như vậy có chút mất mặt.
Hà Vân Trác sắc mặt biến đổi, không có hành động lập tức mà cẩn thận dò hỏi: "Cô quen người kia?"
Ngộ nhỡ đó là đối thủ của Hà gia, nhìn thấy cảnh này, vậy chẳng phải anh ta sẽ mất hết mặt mũi sao?
Không đến hai ngày, chuyện anh ta cầu xin được ở bên canh con gái Úc gia, còn vội vội vàng vàng muốn đổ vỏ thay cho một tên tội phạm giết người sẽ bị đồn khắp tầng lớp thượng lưu!
Hà Vân Trác chuyển động mắt, sau khi phân tích rõ ràng lợi – hại thì thấp giọng nói: "Nếu là người quen vậy cô đi chào hỏi đi. Tôi ra ngoài đợi, chuyện khác đợi hoạt động kết thúc lại nói."
Đáng ra anh ta không nên tiếc kiệm hai, ba giờ đồng hồ như vậy...
Nếu như lúc nãy đợi đến lúc Úc Tưởng kết thúc hoạt động thì anh ta đã có thể tìm một chỗ vừa an toàn, vừa kín đáo một chút để nói chuyện, thậm chí còn có thể an bài bữa tối dưới ánh nến cho cô. Như vậy không phải tốt rồi sao?
Hà Vân Trán đè xuống suy nghĩ ngổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ca-man-de-tao-ky-tich-o-nguoc-van/236510/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.