"..."
Lúc này, Trữ Lễ Hàn suýt chút nữa cho rằng mình nghe lầm.
Cô ăn gan hùm mật gấu rồi sao?
"Nếu cô Úc không việc gì vậy không cần phí thời gian ở đây nữa." Trữ Lễ Hàn thản nhiên nói.
Cô đây là cho rằng mình xinh đẹp thì mọi chuyện đều sẽ như ý nguyện sao?
Điện thoại Úc Tưởng đột nhiên vang lên, cô rất nhanh liền nhận: "À, tôi ở đây. Có nhìn thấy chiếc Rolls Royce không? Ừ. Tôi đang ngồi xổm ở đấy này."
Úc Tưởng nói xong thì đứng dậy. Sau đó, một chiếc xe màu đen từ từ chạy đến.
Cô quay lại nhìn Trữ Lễ Hàn: "Tôi ở đây đợi xe, không phải đợi anh a." nói xong liền phủi phủi bụi dính trên váy, bước lại xe.
Đó là một chiếc xe màu đen loại khá phổ biến.
Trữ Lễ Hàn nhìn lướt qua, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy người lái xe là đàn ông, anh lên tiếng: "Úc tiểu thư nói lời vừa rồi là có ý gì?"
"Cái gì là có ý gì?"
Trữ Lễ Hàn nhìn cô, dáng vẻ lịch sự: "Úc tiểu thư nếu chỉ muốn đợi xe, vì sao còn muốn nói câu kia?" ánh mắt lãnh lẽo dừng trên người Úc Tưởng.
Úc Tưởng thầm mắng, anh mà còn ăn nói kiểu đó nữa là tôi lên xe đi liền đó!
Cô thở dài: "Trữ đại thiếu không biết cái gì gọi là giăng lưới sao? Tôi thuận tay thì giăng đó!". Ai quản anh có mắc lưới không chứ.
Trữ Lễ Hàn:.
Anh là cá sao?
Trữ Lễ Hàn lần nữa nhìn về phía chiếc xe màu đen tầm thường kia: "Úc tiểu thư đây là muốn giăng lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ca-man-de-tao-ky-tich-o-nguoc-van/236504/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.