"Ha ha." Hà tổng cười một tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt, "Úc tiểu thư thật biết đùa"
"Vào đi." Hà Vân Trác cũng theo sau lên tiếng, chủ động dẫn Úc Tưởng đi vào, nhịn không được mở miệng nói: "Là tôi xem thường Úc tiểu thư rồi, thì ra người muốn đưa áo khoác cho Úc tiểu thư nhiều như vậy."
Úc Tưởng không dám nhìn sắc mặt của Trữ Sơn nữa, trong lòng thấp thỏm đi cạnh Hà Vân Trác: "Cho nên Hà thiếu muốn bỏ cuộc sao?"
Hà Vân Trác: "Vốn dĩ là muốn từ bỏ..."
Cái gì gọi là vốn dĩ?
Úc Tưởng quay lại nhìn hắn một cái.
Hà Vân Trác trầm giọng lên tiếng: "Vừa rồi Trữ đổng khẩn trương như vậy, hẳn là cho rằng áo khoác trên người cô là của Trữ đại thiếu phải không? Mặc kệ là Trữ đại thiếu hay là Lăng Sâm Viễn. Trữ đổng đều sẽ không đồng ý."
Ngữ khí của hắn trầm thấp, giống như là nói cho Úc Tưởng nghe, cũng giống là nói cho chính hắn nghe: "Cô nên từ bỏ những thứ vốn không thuộc về mình đi..."
Úc Tưởng trong mắng một tiếng, đánh rắm!
Anh còn đuổi theo Ninh Nhạn tận hai năm kia kìa! Sau đó, còn đem nữ chính ngược đến chết đi sống lại mà còn dám nói tôi! Cái đoạn gây cấn này còn chưa tới đâu!
Đáng tiếc lời này không thể nói ra a.
Úc Tưởng mới vừa tâm niệm xong, đã nhìn thấy Ninh Nhạn mang theo Ninh Ninh, chậm rãi đi tới.
Hơn phân nửa giới thượng lưu hiện tại đều biết chuyện sau khi từ đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ca-man-de-tao-ky-tich-o-nguoc-van/2102447/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.