Sau khi khế ước, vô số người đều kinh ngạc cảm thán về việc mình có thể cảm nhận được tâm tư của thú cưng.
Nhưng cũng khiến nhận thức của bản thân hoàn toàn bị điên đảo.
Trong đó.
Từ Văn chính là người cảm nhận sâu sắc nhất.
Hắn có một con thú biến dị cực kỳ đáng yêu.
Một con sóc.
Đừng thấy nó hình thể không lớn.
Sức chiến đấu lại rất yếu.
Nhưng nó lại có thiên phú mà rất nhiều thú biến dị không thể sánh bằng.
Đó chính là tốc độ.
Sóc có được tốc độ rất nhanh, cùng với khả năng thăng bằng rất tốt.
Có thể chạy nhảy di chuyển trong rừng, nhân loại rất khó bắt được nó.
Càng đừng nói là nó hiện giờ chính là một sinh vật biến dị.
Tốc độ kia thực sự đạt đến trình độ nhân loại không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Có được dị năng thiên phúc mạnh mẽ như vậy, rất thích hợp với việc do thám, dựa vào tốc độ nhanh nhẹn linh hoạt tìm hiểu tình hình phía trước.
Từ sau khi khế ước thành công, hắn và thú biến dị càng thêm phối hợp ăn ý hơn nữa.
Ngoài một vấn đề khiến hắn cảm thấy suy sụp.
Đó chính là hắn vẫn luôn cho rằng....
Khi con sóc này vẫy đuôi, mỗi ngày đều kiên trì bền bỉ đưa hạt thông cho mình là đang biểu đạt tình cảm yêu thích đối với mình.
Đặc biệt là đôi mắt nó, đen nhánh sáng bóng lộ ra vô hạn thân thiết.
Mỗi khi hắn nhìn vào, đều sẽ càng thêm yêu thích con sóc này.
Khi đó trong lòng hắn tràn ngập vui mừng.
Nhưng từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524957/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.