Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Cho nên, khi cục cưng nhỏ không biết liêm sỉ tỏ vẻ đói bụng rồi.
Vị Otis kia cũng chỉ mặt đầy áy náy nói: "Xin lỗi, ta quên mất việc quan trọng như vậy."
Hắn cư nhiên để cục cưng nhỏ chịu đói.
Hắn căn bản không phải một người chủ nhân đủ tư cách.
Mà con thú biến dị kia liền nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng, để mưu cầu lợi ích cho bản thân: "Ta muốn ăn rất nhiều món, hôm nay đánh nhau tiêu hao rất nhiều thể lực."
Nếu không ăn nhiều một chút, rất dễ dàng bị gầy đi.
Dù sao trên người y còn treo lơ lửng cái buff mỗi tháng sẽ giảm mất 5 kg kìa.
Thật sự không được thả lỏng một giây phút nào cả.
Nếu không sơ ý gầy đi một cái liền phiền toái.
Otis cũng biết cục cưng nhỏ hôm nay rất vất vả, lập tức sờ sờ đầu đối phương, khen ngợi: "Ngươi hôm nay làm rất tốt."
Cũng rất tuyệt.
Lợi hại tới mức khiến mình nhìn chằm chằm không chớp mắt hồi lâu.
Thậm chí còn sinh ra cảm xúc ngất ngây.
Nghe được Otis khen ngợi.
Cục cưng nhỏ lập tức ưỡn ngực, cảm thấy bản thân vô cùng nở mặt nở mày.
Giống như đang nói: Ta cũng cảm thấy ta rất tuyệt vời.
Nhìn một màn vô cùng ấm áp này.
Mọi người không nhịn được lộ ra ý cười.
Cái loại cảm giác vui vẻ đến từ tận đáy lòng này, khiến cho bọn họ giảm bớt khẩn trương và sợ hãi đối với sâu biến dị một cách khó hiểu.
Không biết vì sao.
Bọn họ cũng có chút nhớ thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524938/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.