Trong khu rừng rộng lớn, đủ loại thú biến dị sinh sống ở từng khu vực của chúng nó.
Bởi vì chủng tộc khác nhau.
Giữa thú biến dị với nhau, cũng chưa từng giao lưu với nhau.
Thậm chí quan hệ với nhau cũng chẳng ra gì.
Nhưng cũng may, tất cả đều hòa thuận ở chung không xảy ra sự cố gì.
Thú biến dị sinh sống trong tự nhiên, cũng không gặp phải bất kỳ trắc trở nào, vốn không giống với thú biến dị bị bắt đi.
Thú biến dị trong hội giao dịch, vì đủ loại trắc trở mà học được cách đoàn kết.
Học cách nhường nhịn.
Cùng trở nên....thông minh hơn.
Mà thú biến dị trong tự nhiên thì khác.
Sinh tồn và thức ăn.
Là vấn đề hàng đầu mà chúng nó quan tâm.
Cho nên.
Khi con người xuất hiện trong rừng rậm.
Dại đa số thú biến dị cũng không cảm thấy sợ hãi hay lo lắng.
Ngược lại.
Chúng nó chỉ biết sinh ra cảnh giác, cùng với một chút hiếu kỳ.
Còn con ngươi.
Cũng dựa vào điểm này tiếp cận thú biến dị, liên lạc tình cảm với thú biến dị.
Nhưng thú biến dị trời sinh tính cảnh giác.
Căn bản không dễ dàng tin vào nhân loại như vậy.
Nhân loại cũng chỉ có thể từ từ mưu tính, dùng thời gian dần dần cảm hóa thú biến dị.
Ngày tháng trôi qua.
Mọi thứ đều có vẻ sóng êm gió lặng.
Toàn bộ những người muốn dùng phương pháp không chính đáng bị những người khác cùng sinh sống trong rừng rậm báo cáo, cuối cùng bị nhốt vào tù.
Đối với điều này, rất nhiều người lên tiếng oán hận.
[Thú biến dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524928/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.