Một đám lông xù xù thở ngắn than dài, vì mỹ thực không còn mà thở dài không thôi.
Lúc này mọi người cuối cùng mới nhận ra có gì đó sai sai.
Vì sao sau khi mở cổng vườn thú, đám thú biến dị này vẫn không chen chúc mà ra như trong tưởng tượng?
Thậm chí thoạt nhìn giống như không hề vui vẻ tí nào.
Có vẻ không hề hứng thú với thế giới bên ngoài.
Quý Vô Tu kéo ống quần Otis, ý bảo đi ra chỗ khác nói chuyện.
Sau khi tới góc không người, Otis mới hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Cục cưng nhỏ ngẩng đầu, dùng giọng sữa nói: "Chúng nó vì không được ăn mà khổ sở."
Otis: "......"
Thứ mà đám thú biến dị này theo đuổi, thật đúng là có một phong cách riêng.
Đối với điều này.
Quý Vô Tu tỏ vẻ: Ngươi vĩnh viễn cũng không biết một con thú biến dị vì ăn, sẽ trở nên thông minh như thế nào.
Đây là mị lực của mỹ thực.
Sau đó, Quý Vô Tu bắt đầu nói ra chân tướng sự tình cho Otis biết, cuối cùng tổng kết: "Chúng nó cực kỳ thích ăn ngon."
Otis mặt vô biểu tình nói: "Ta biết rồi."
Không hổ là một con thú biến dị đã từng ở trong vườn thú.
Vĩnh viễn chỉ nghĩ tới ăn.
Cũng không biết tính tham ăn này có bị lây hay không.
Nếu không vì sao đám thú biến dị đều béo lên mỗi ngày....
Đặc biệt là cục cưng nhỏ.
Lại càng béo đến không có hình thú.
Otis bế cục cưng nhỏ lên, nhéo gương mặt nó, đau đớn nói: "Ta thấy ngươi có lẽ nên giảm béo."
Quý Vô Tu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524907/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.