Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Quân y thấy thế, lộ ra vẻ mặt suy tư, cậu vỗ vỗ thú biến dị đã băng bó xong, khen ngợi: "Thật là bạn nhỏ ngoan biết nghe lời."
Bảo an đi theo cạnh thú biến dị hỏi: "Quân y, về sau ta cần chú ý điều gì không?"
Hắn và con thú biến dị này đã sớm thành lập tình cảm sâu sắc, cực kỳ chú ý tới thương thế của nó.
Quân y gật đầu, nói: "Phải chú ý đừng cho nó chạm vào nước, năng lực khôi phục của thú biến dị rất mạnh, ngày thường không cần chú ý quá nhiều tới nó, để nó giữ tâm trạng vui vẻ và dinh dưỡng là được."
Người nọ vội vàng gật đầu, thấy thú biến dị băng bó vết thương không tiện đi lại, liền không chút do dự khom lưng, khiêng con thú biến dị kia rời đi.
Toàn bộ quá trình, con thú biến dị kia không hề giãy giụa một chút nào, đặt móng vuốt lên vai hắn, giống như buồn bực mà thở dài một hơi.
Hiển nhiên nó rất không thích bị khiêng.
Các binh lính: "......"
Thời buổi này thú biến dị đã biết đáng yêu như vậy sao?
Tận đến khi Quý Vô Tu xuất hiện, mới chân chân chính chính khiến các binh lính biết được, cái gì gọi là đáng yêu thực sự.
Nó không cần làm gì.
Chỉ cần đứng yên ở đó, cũng đã đáng yêu cực kỳ.
Khiến trái tim mọi người rung động.
Cũng trong giây phút này, Quý Vô Tu lại thu hoạch được không ít điểm bán manh.
Kinh ngạc cảm thán xong, lúc này mọi người mới bắt đầu đàm luận về con thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524870/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.