Edit: Bilun
Đối mặt với thú biến dị bề ngoài hung tàn, ánh mắt tràn ngập bạo ngược, Quý Vô Tu sợ hãi theo bản năng, ngay cả khi biết bản thân có hệ thống làm chỗ dựa—— nhưng hệ thống cũng không có tác dụng gì.
Bởi vì ngoại hình của y quá mức ưu tú, khiến tất cả động vật đều cảm thấy y rất xấu xí khó coi, thậm chí còn buồn nôn.
Cũng may cái lồng sắt này có phá cũng không mở được, sói bạc bên ngoài cũng không vào được, lồng sắt giam cầm tự do ngược lại trở thành bùa bảo mệnh.
Sói bạc chậm rãi tới gần, da lông dày rậm khiến nó càng thêm cao lớn dũng mãnh.
Chỉ cần trực diện bước tới, đã có thể sinh ra một cỗ uy áp không thể ngăn cản.
Quý Vô Tu hoảng sợ đầy mặt trốn ra sau, ngay cả manh cũng không dám bán, chỉ sợ làm cay đôi mắt vị lão đại này.
Ngân lang đi tới cạnh lồng sắt, con ngươi dựng đứng mang theo ánh sáng lạnh lẽo không biết tên.
Nó nghĩ tới bản thân khi mới tới nơi này ngày trước, cũng sợ hãi giống như đồ xấu xí, bị nhốt trong lồng sắt không thể thoát ra được.
Khi đó nó từng nghĩ, nếu có ai có thể mở lồng sắt ra thì tốt biết mấy.
Đáng tiếc lại không có.
Mỗi một ngày trong suốt ba năm qua, đều thống khổ như địa ngục.
Đáy mắt sói bạc hiện lên cảm xúc phức tạp, giống như đưa ra quyết định, nó hé miệng, lộ ra một hàm răng lạnh lẽo cắn xuống lồng sắt, thanh âm kẽo kẹt khiến người ê răng lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/266974/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.