*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Quý Vô Tu cẩn thận nhớ lại các loại động tác bán manh của gấu trong trong video, nhưng suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể nghĩ tới hình ảnh gấu trúc ghé vào cành cây vẻ mặt ngốc nghếch nhìn phương xa, bộ dáng buồn bã giống như có vô vàn tâm sự.
Hoặc là dựa vào tảng đá hết sức chuyên chú gặm cây trúc, bàn chân nhỏ không ngừng đong đưa, mỗi động tác đều hồn nhiên thiên thành, căn bản không cần cố tình bán manh.
Quý Vô Tu lập tức không thể nào xuống tay, vò đầu trảo má.
Hệ thống tựa hồ không nhìn nổi, lên tiếng nhắc nhở: [Tinh! Kiến nghị ký chủ dùng đôi mắt nhỏ đáng yêu manh chết nó!]
Hai mắt Quý Vô Tu sáng lên, móng vuốt gấu bắt đầu xoa hai mắt, tận đến khi cảm giác hai mắt ngập nước, mới buông móng vuốt, phát ra thanh âm oa ô hấp dẫn lộc hoa mai.
Lộc hoa mai sợ tới mức lui về phía sau: "......"
Sau một hồi im lặng, giọng nói khô cằn của hệ thống vang lên: [Tinh! Ngài bán manh không có hiệu quả, có lẽ chỉ số thông minh của sinh vật này quá thấp, nên trong đầu không có cái thẩm mỹ dễ thương này.]
Quý Vô Tu sửng sốt, sau đó điên cuồng chụp vỗ vào mặt đất, phát ra tiếng kêu phẫn nộ: "Vậy ngươi còn bắt ta bán manh!"
Hệ thống không nói chuyện nữa, bắt đầu giả chết.
Lộc hoa mai bị Quý Vô Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/266949/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.