"Muốn làm gì? Luyện đan? Cái này chắc là không có tác dụng với Vân Thước đâu."
Trọng tài: "?" Đan lô?
Trọng tài cũng có chút nghi hoặc, muốn đan lô làm gì?
Minh Ý ngồi một bên xem trận đấu cũng cảm thấy bình tĩnh đến kì lạ, thật sự.
Có lo lắng cũng vô ích.
Cho dù nàng có thể không tin bất kì ai, nhưng không thể không tin vào năng lực bày trò của nhóm người này.
Tiết Dư thuận thế ném đan lô qua.
Đừng nói gì hết.
Con mẹ nó hiệu quả thật tốt, Minh Huyền né tránh phía sau đan lô, Tiết Dư thấy vậy liền vội vàng biến lớn đan lô, khống chế nó giúp Minh Huyền chặn lại công kích.
Đây chính là khảo nghiệm sự phối hợp ăn ý giữa hai bên.
Đan lô như một tấm chắn cực kì tốt.
Liên tiếp thất bại vài chiêu, Vân Thước muốn điên rồi: "Trọng tài!! Bọn họ gian lận!"
Trọng tài cũng xem đến ngây ngẩn cả người, sau khi phục hồi lại tinh thần, liền lạnh giọng: "Trường Minh Tông không được hỗ trợ gian lận, có nghe không?"
"Nè nè nè, sao lại nói là hỗ trợ gian lận." Mộc Trọng Hi la lớn, "Chúng ta chỉ đang ném đan lô chơi thôi mà, có gì đâu."
"..."
Diệp Kiều cũng bắt đầu quỷ biện: "Trọng tài, ta có câu hỏi."
Trọng tài lười nói đạo lí với tên đầu đất Mộc Trọng Hi, liền nhìn về phía Diệp Kiều, "Ngươi nói đi."
"Đan lô của ai?"
"Tiết Dư."
"Tiết Dư là gì?"
"Đan tu."
Diệp Kiều:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555979/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.